Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 85

Hồi thứ tám mươi lăm

Theo như kinh nghiệm tổng hợp từ ba ngàn bộ tiểu thuyết mà Thạch Chân đã nghiền ngẫm, con đường dẫn đến việc sa ngã của một ma quân thường rơi vào một trong những trường hợp như sau:

Thứ nhất, loại bị thù hận thúc đẩy.

Trường hợp này thường là kiểu nhân vật chịu khổ sâu như biển, oán lớn ngút trời, giai đoạn đầu cực kỳ uất ức sau đó vùng lên hắc hóa, mà tất nhiên phải có một mối thù diệt môn kinh thiên động địa làm kim chỉ nam. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 84

Hồi thứ tám mươi tư

Từ khi đến thế giới này, Thạch Chân chưa từng bị muỗi hay côn trùng cắn, dù sao thì da thịt nàng dày và cứng, hoàn toàn không hợp với khẩu vị của bọn côn trùng. Nhưng ở kiếp trước, Thạch Chân cũng chỉ là một người bình thường, có hơn mười năm kinh nghiệm chiến đấu phong phú với loài muỗi.

Bởi thế, khi thấy con cổ trùng kia chui vào lòng bàn tay mình, phản ứng đầu tiên của nàng là gãi một cái. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 83

Hồi thứ tám mươi ba

Pháp thuật mà Vân Tiễn thi triển lên người con rối gọi là “Tuyết Ảnh Thuật”, cũng giống như Tố Tâm Dẫn, chỉ những thiên tài mang Thủy linh căn nhất phẩm và đã bước vào cảnh giới Siêu Phàm mới có thể tu luyện. Nguyên lý của thuật này là dùng chú văn bí ẩn đóng băng một phần nhỏ thủy khí trong cơ thể của đối tượng bị truy đuổi (dù là người hay vật). Khi đối tượng di chuyển, phần băng ấy sẽ dần tan, hơi nước tan ra sẽ lẫn vào không khí, hoàn toàn không thể nhận ra bằng mắt thường. Chỉ khi dùng Tuyết Ảnh Thuật kích hoạt lại những mảnh thủy khí ấy, chúng mới ngưng tụ trên mặt đất thành từng đóa tuyết sáu cánh, chỉ dẫn phương hướng của mục tiêu bị theo dõi. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 82

Hồi thứ tám mươi hai

***

Thạch Chân đứng trên ban công ngắm cảnh, nhìn mặt trời chiều từ từ chìm xuống đường chân trời của biển, tựa như một lòng đỏ trứng muối rơi tõm vào bát canh trứng đánh. Lại ngẩng lên, thấy vầng trăng mang theo quầng sáng nhàn nhạt từ từ treo lên không, giống hệt một chiếc bánh kếp mỏng mới tráng, tỏa ra hương thơm dìu dịu.

Thạch Chân thấy đói, ngồi trong gió biển gặm sạch cả một con dê nướng, rồi ngoảnh lại hỏi: “Thế nào rồi?” Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 81

Hồi thứ tám mươi mốt

“Thì ra ngươi chính là Tiểu Thất à.” Huyền Uyên nhìn Thạch Chân, ánh mắt hơi cong, giọng điệu pha chút hoài niệm, “Đường Thanh… khụ, Nhị sư tỷ của ngươi dạo này thế nào?”

“Ơ… ờ…”

Thật ra, từ sau khi xuống núi, Thạch Chân vẫn chưa từng gặp qua vị Nhị sư tỷ nổi danh kia, nhưng bắt gặp ánh mắt sáng long lanh của Huyền Uyên, trong lòng đột nhiên dâng lên một áp lực vô hình, dường như nếu không nói ra vài điều về sư tỷ, thì cảm thấy có lỗi với chính lương tâm mình. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 80

Hồi thứ tám mươi

“Ngày hôm nay, ta nhất định phải đoạt được Nhân Nguyên Đại Đan, kẻ cản ta đều phải chết!” Người đeo mặt nạ da cá gầm lên giận dữ, trận pháp khổng lồ trên không trung ầm ầm áp xuống, từng mạch trận cuộn trào dữ dội, hóa thành vô số kim long rực lửa nối liền với ngọn lửa xanh lam trong biển cả, hợp thành một biển lửa đỏ rực ngút trời, bao trùm toàn bộ đảo san hô, khiến nơi ấy như đang bị nung trong lò luyện. Những con cua đỏ au, tôm hùm, nhím biển, cá đao, cá chim, tôm tích, rong biển… tất thảy đều sôi sục cuộn trào tựa như một nồi lẩu hải sản khổng lồ. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 79

Hồi thứ bảy mươi chín

Nhân Nguyên Đại Đan.

Cái tên ấy vừa được nhắc tới, Thạch Chân nhạy bén cảm giác được bầu không khí quanh mình thay đổi.

Trong làn gió biển ẩm ướt dường như đột nhiên xuất hiện vô số sợi dây đàn mảnh khảnh căng chặt, từng cử động, ánh mắt, hơi thở của mọi người đều hóa thành những nốt nhạc khẩn trương trên dây. Chỉ cần một biến động nhỏ thôi, ắt sẽ tạo thành cơn sóng dữ. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 78

Hồi thứ bảy mươi tám

“Giữa trưa hôm nay, tại Tiên Duyên Phường, ta đã ăn một bát cháo kê cùng một đĩa dưa mặn, bữa tối thì vẫn chưa dùng.” Vân Tiễn điềm tĩnh nói, giọng đều đều như nước chảy.

Thạch Chân khựng lại một thoáng, mới nhận ra Vân Tiễn đang trả lời thật nghiêm túc cho câu “ăn cơm chưa?” mà nàng buột miệng hỏi. Nàng không nhịn được mà bật cười đáp: “Trưa nay ăn tám xửng bánh bao nhân nước thịt, ăn kèm là canh tiết dê, có thêm cần tây băm và tiêu Tứ Xuyên. Tráng miệng thì gọi bánh tùng hoàng, bánh chà là, chân ngỗng ướp rượu và nước tía tô. Bữa tối chắc không kịp rồi, để về ăn khuya vậy.” Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 77

Hồi thứ bảy mươi bảy

“Mấy bộ như Thất Châu Thần Công Phổ, Vạn Hóa Bảo Lục, Thiên Cơ Giải, Khí Điển Bổ Di… ta đều đã tra kỹ.” Mạc Kim nói vừa day nhẹ giữa hai hàng lông mày, “Tuy không tìm được toàn bộ pháp chế của Lưỡng Nghi Kính, nhưng nếu suy luận ngược lại từ công năng của nó, thì có thể khẳng định kỹ pháp luyện chế thứ này hẳn là cực kỳ khó.” Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 76

Hồi thứ bảy mươi sáu

Bóng của Doanh Kỳ bên ngoài chao đảo mấy lượt, rồi lặng lẽ bay bay vào trong phòng, tuy nói là “bay” vì chân chẳng chạm đất, nhưng đôi chân ấy vẫn tận tụy làm tròn bổn phận, từng bước, từng bước một, bước qua bậc cửa hư ảo, rồi quay đầu lại, làm ra động tác đóng cửa cài then.

Toàn bộ một chuỗi động tác ấy chân thật đến rợn người, chẳng khác nào người thật sống lại. Continue reading