Chương 10
***
Một lúc lâu, Kim Bất Hoán bỗng dâng lên cảm giác ngẩn ngơ khó tả trong lòng, không nhịn được mà nghĩ: Lúc nàng hỏi “Ngươi không quay lại nhìn thử xem ta trông thế nào à”, hắn lẽ ra nên bất chấp mà quay đầu lại mới phải.
Hắn đứng thật lâu trên sườn núi, mãi sau mới quay trở lại Giáp Kim Cốc.
Dòng suối đã nhuộm sắc máu, những tu sĩ đồng hành đều ngã rạp rải rác khắp nơi trong cốc, Trần Tự vẫn nằm tại chỗ cũ, thương thế quá nặng, chưa tỉnh lại.