Tấc lòng – Chương 100

Chương 100: Đuổi trùng

***

Khoảnh khắc Bàn Long Trận cạn kiệt giọt sức mạnh cuối cùng, ánh sáng xanh hoàn toàn biến mất, Trác Thanh Nhượng đã lơ lửng giữa không trung. Hai tay hắn bao phủ giáp tay màu đen, ánh kim quang li ti như nét mực vẽ qua thắp sáng hình chạm khắc Cửu Đầu Sư và Khai Minh Thú trên hai bên giáp tay.

Hơi thở nóng rực tuôn trào cuồn cuộn từ trên người hắn, nam tử vừa nãy còn lạnh lùng quan chiến đã đổi sang bộ mặt khác, đôi mắt hẹp dài vẫn luôn thích giấu trong mũ trùm đầu kia giờ tràn ngập sát ý. Continue reading

Tấc lòng – Chương 99

Chương 99: Tay đứt

***

Một câu nói của người gỗ khiến Tạ Sách và Tạ Tu Ly đang đứng ngoài bình phong đều ngỡ ngàng, dọn họ dường như không hề hay biết về những việc làm mờ ám sau lưng của Tạ Mưu cũng như chân tướng của thôn Kim Tê.

“Dị thú?” Tạ Tu Ly theo bản năng nhìn sang Tạ Sách đang bị gai máu xuyên thủng lồng ngực. Continue reading

Tấc lòng – Chương 98

Chương 98: Hư chủ

***

Ánh sáng rực rỡ bao quanh đại điện phủ thành chủ chiếu rọi rõ mồn một dáng vẻ quỷ dị của Tạ Tu Vũ lúc này. Nhãn cầu vằn vện tơ máu lồi ra khỏi hốc mắt, tựa hồ sắp lăn xuống đến nơi, trên làn da trắng nõn chằng chịt vô số vết nứt, máu từ đó rỉ ra, thấm đẫm bộ hoa phục thành một màu đỏ thẫm, cả người đã chẳng còn vẻ ý khí phong phát của ban ngày.

Hai nhãn cầu lồi ra khó khăn lắm mới chuyển về phía đám người tụ tập bên ngoài đại điện, dường như muốn cầu cứu mọi người, môi mấp máy nhưng không thốt nên lời. Continue reading

Tấc lòng – Chương 97

Chương 97: Hung Nhưỡng

***

Trời đã tối hẳn, màn đêm buông xuống. Trong phủ thành chủ Nguyên Lai Thành đèn hoa rực rỡ, tiếng đàn ca tiên nhạc từ đại điện hoa lệ truyền ra, uyển chuyển vấn vương. Hoa rơi rợp trời, những tiên cơ yêu kiều quyến rũ trong mưa hoa từ ngoài điện bay vào, nhẹ nhàng nhảy múa. Trên tiệc rượu trong đại điện sớm đã bày đầy mỹ tửu món ngon, các tiên cơ dung mạo xinh đẹp quỳ bên cạnh, hầu hạ sát bên từng vị khách đến dự tiệc. Continue reading

Tấc lòng – Chương 96

Chương 96: Phá hủy

***

Từ chân trời truyền đến từng hồi chuông lanh lảnh vui tai, hai chiếc kiệu xa hoa bốn con phượng hoàng kéo bay song song qua bầu trời Nguyên Lai, lướt về phía phủ thành chủ, để lại trên không trung tám vệt sáng màu sao rực rỡ thẳng tắp. Quảng trường trước phủ thành chủ đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, cổng lớn mở toang, tiên quân xếp hàng chỉnh tề hai bên. Một thanh niên đầu đội mũ cao đai rộng dẫn đầu đám người phía sau ra cửa nghênh đón. Continue reading

Tấc lòng – Chương 95

Chương 85: Huyết Huỳnh

***

Phương Thốn Tâm đã bất cẩn rồi.

Cũng trách nàng quá tự tin, phân thân không so được với bản tôn, linh thức cũng yếu ớt hơn, nàng lại mải chú tâm dò xét lộ tuyến và bản đồ, trong lòng nóng vội nên không kịp thời phát hiện dị trạng xung quanh. Lúc này nàng mới nhận ra, cung điện và hoa viên trước mắt đều được xây dựng ngay bên trong cơ thể của cây yêu thụ ở nội điện kia. Nói cách khác, nàng và bọn họ đều đang ở trong bụng yêu thụ, từ khoảnh khắc nàng bước chân vào tòa lầu này, nàng đã đi vào cơ thể yêu thụ và bị đối phương phát hiện. Continue reading

Tấc lòng – Chương 94

Chương 94: Giam cầm

***

Là nhị đương gia của Tạ gia, địa vị của Tạ Sách chỉ đứng sau gia chủ Tạ Mưu. Đặc biệt là mấy năm gần đây, Tạ Mưu ít khi lộ diện, phần lớn công việc đều giao cho nhi tử và đệ đệ Tạ Sách này, nên địa vị của hắn ta lại càng nước lên thì thuyền lên.

Tuy địa vị cao nhưng hắn ta đối ngoại vẫn luôn khiêm tốn hòa nhã, đối nội lại hết mực chăm sóc, nâng đỡ con cháu trong tộc, vì thế ở Nguyên Lai Thành rất được kính trọng, uy vọng cực cao. Continue reading

Tấc lòng – Chương 93

Chương 93: Trừng phạt

***

Hình ảnh hư vô, một nụ hôn chẳng thể chạm tới thực tại in nhẹ lên môi nàng. Không xúc cảm, không hơi ấm, cũng chẳng thể gọi là triền miên, hành động này giống như một lời tuyên bố về địa vị hơn, mặc dù Diệp Huyền Tuyết không hiểu nụ hôn chủ động này đại biểu cho điều gì.

Hắn đang dần khuất phục trước dục vọng ngây ngô, nghe theo tiếng gọi của bản tâm, sẽ chẳng còn xiềng xích thế tục nào có thể trói buộc hắn nữa. Continue reading

Tấc lòng – Chương 92

Chương 92: Trêu chọc

***

Qua bức tượng gỗ, hai luồng linh thức hòa vào nhau, dư vị huyền diệu lan tràn sâu trong nguyên thần, giống như vô số tia điện nhỏ bé không ngừng chạy dọc, kích thích những vùng chưa từng bị ai dò xét.

Đây là lần đầu tiên Diệp Huyền Tuyết cảm nhận được dư vị như vậy. Continue reading

Tấc lòng – Chương 91

Chương 91: Mê hoặc

***

Dưới ánh đèn dịu nhẹ của căn phòng, Phương Thốn Tâm với gương mặt nghiêm trọng đang rũ mắt nhìn chằm chằm vào vết thương của Tạ Tu Ly.

Tạ Tu Ly bị thương rất nặng, ngực trái bị lợi khí xuyên thủng, tuy rằng vùng trái tim may mắn tránh được nhưng cái lỗ thủng lớn kia cũng đủ để lấy mạng người. Vết thương này của hắn rất kỳ lạ, cũng không biết có thể mời y tu được hay không, để an toàn Phương Thốn Tâm chỉ đành đưa hắn về phòng mình trước, thử thay hắn chữa thương cầm máu. Nhưng nàng không phải là y tu, chỉ biết chút thuật chữa thương thô thiển, ví dụ như dùng linh khí khâu lại miệng vết thương, rồi phối hợp với linh dược để cầm máu, thế nhưng máu ở miệng vết thương của Tạ Tu Ly cứ tuôn ra ồ ạt, linh khí và thuốc cao đều bị trôi đi mất, nàng chỉ có thể dùng biện pháp cũ là dùng vải lụa dày để cầm máu cho hắn. Continue reading