Yến Lang Quân – Phiên ngoại 9

Tuyến thời gian giả định: Tiểu thanh mai từ trên trời rơi xuống (4)

***

Sáng hôm sau, vào giờ Mão sơ, Yến Nguyên Chiêu tỉnh dậy sớm hơn thường lệ. Cậu đánh thức A Đường, nhân lúc trời còn chưa sáng, lén đưa tiểu cô nương về lại Bình Hương Viện, tránh để bọn hạ nhân trông thấy.

Trên đường đi, Yến tiểu lang quân im lặng không nói, dòng suy nghĩ cuộn trào trong đầu dày như lớp sóng, song lại chẳng lăn ra được kết luận nào. Dù có đọc nhiều sách, am tường lễ pháp, nhưng suy cho cùng cậu cũng chỉ là thiếu niên mười bốn tuổi, chuyện đêm qua thực sự vượt khỏi phạm vi kinh nghiệm.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 8

Tuyến thời gian giả định: Tiểu thanh mai từ trên trời rơi xuống (3)

***

Nửa năm sau khi A Đường vào phủ, Trưởng công chúa mời ma ma dạy lễ và nữ phu tử, dạy tiểu cô nương quy củ lễ nghi, cầm kỳ thư họa, nữ công gia chánh các thứ, chính thức nuôi dạy theo khuôn mẫu tiểu thư con nhà quan lại.

Thế nên A Đường không còn có thể ngày nào cũng chạy sang Thừa Uyên Viện như trước nữa.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 7

Tuyến thời gian giả định: Tiểu thanh mai từ trên trời rơi xuống (2)

***

Kể từ lần thả diều hôm đó, Yến tiểu lang quân dần nhận ra A Đường là một tiểu cô nương gan to bằng trời.

Nói cô bé không hiểu lễ nghi thì còn nhẹ, căn bản là coi quy củ như không tồn tại.

Những việc trộm cắp vặt làm không ít, tỷ như lén lấy khăn tay của cậu, hay thừa lúc không ai để ý lẻn vào nhà bếp trộm vài miếng bánh. Còn có cả chuyện, nhân lúc mọi người sơ ý mà leo tường trèo cây như chẳng có gì lạ. Một lần, khi trời nhá nhem tối, thậm chí tiểu cô nương còn trèo tường vào tận Thừa Uyên Viện của cậu, lúc ấy Yến Nguyên Chiêu đang ở sân đọc sách, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp một đôi mắt linh động ẩn trong bức tường phủ đầy hoa.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 6

Tuyến thời gian giả định: Tiểu thanh mai từ trên trời rơi xuống (1)

***

Khi Yến Nguyên Chiêu mười hai tuổi, trong phủ đón về một muội muội.

Thì ra năm xưa, Tần nương tử người cùng phụ thân hắn học đàn dưới một sư môn, sau khi gieo mình xuống nước lại không chết, mà lưu lạc nơi tha hương, sinh hạ một đứa bé. Nửa năm trước, Tần nương tử lâm bệnh qua đời, để lại một bức tuyệt bút thư, nhờ người mang theo đứa bé cùng thư gửi đến kinh thành, tìm đến phủ Công chúa.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 5

Phiên ngoại: Chuyện thường nhật sau khi thành thân (4)

***

Tiếng tỳ bà của Lạc nương tử mỗi lúc một thêm u uẩn dịu dàng, ánh mắt rơi trên thiếu niên áo xanh cũng càng lúc càng nhu hòa.

Yến Nguyên Chiêu liếc sang bên cạnh, thấy trong mắt A Đường lấp ló nụ cười, đang cùng Lạc nương tử đối diện đưa tình.

Hắn chẳng còn tâm trí đâu nghe đàn nữa, bàn tay đặt dưới rèm bàn bất chợt siết lấy cổ tay nàng, không mạnh không nhẹ, chỉ là một cái bóp cảnh cáo.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 4

Phiên ngoại: Chuyện thường nhật sau khi thành thân (4)

***

Trước đây, những tưởng tượng và yêu cầu của Yến Nguyên Chiêu đối với thê tử chỉ có hai điều: một là hắn thích, hai là người đó phải nghe lời hắn. Năm hai mươi tư tuổi, hắn gặp Thẩm nương tử, nàng đại để đã đáp ứng được hai điều này, thế là hắn cưới nàng, nào ngờ lại ngã một cú đau điếng.

Về sau gặp lại tiểu lừa đảo kia, hắn bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo, để giữ nàng bên mình, đành phải bỏ đi điều kiện thứ hai.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 3

Phiên ngoại: Chuyện thường nhật sau khi thành thân (3)

***

Sắp đến kỳ thi mùa xuân, không ít sĩ tử từ khắp nơi đổ về kinh thành ứng thí, lui tới cửa các bậc công khanh quyền quý, dâng tập, cầu kiến, mong được người có địa vị để mắt tới, tiến cử cho quan chủ khảo, hòng giành được cơ hội cầm chắc phần thắng.

Hôm ấy, có một vị thiếu niên họ Dư đến bái kiến Yến tể tướng.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 2

Phiên ngoại: Chuyện thường nhật sau khi thành thân (2)

***

Làm Tể tướng phu nhân, khó tránh khỏi phải tham dự một số trường hợp xã giao, kết giao với các quý nhân trong kinh. Nhưng tính tình của Yến tướng vốn chẳng ưa giao tiếp, lại sợ những cuộc xã giao phiền toái nhàm chán ấy khiến A Đường chán ngán, nên toàn quyền làm chủ, nhất loạt từ chối thay nàng.

Chỉ có vài lần, tỷ như cùng nhau đến Yến phủ bái kiến tổ phụ, cũng chỉ là ứng phó qua loa.

Continue reading

Yến Lang Quân – Phiên ngoại 1

Phiên ngoại: Chuyện thường nhật sau khi thành thân (1)

***

Yến Nguyên Chiêu xưa nay làm quan cần mẫn, sau khi bước chân vào hàng ngũ tể tướng, lại càng thêm chăm chỉ. Nhưng cho dù công vụ chất chồng, hắn vẫn xử lý đâu ra đó, thong dong rành rẽ. Giữa trăm công nghìn việc, vẫn có thể chừa ra thời gian để bầu bạn cùng thê tử. Điều này đương nhiên liên quan đến việc năng lực cao, hiệu suất tốt, lại ít xã giao lui tới, mọi sự đều theo ý mình của hắn.

Song theo quan sát của A Đường, còn có một nguyên nhân trọng yếu nữa, đó là…Yến Nguyên Chiêu không thích ngủ. 

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 117 (Chính văn hoàn)

Chương 117

***

Cuối xuân năm ấy, Yến Nguyên Chiêu đưa A Đường đến Đông Đô, lên Di Sơn.

Lư thái phó nay đã hơn chín mươi tuổi, so với năm năm trước Yến Nguyên Chiêu từng gặp, râu tóc càng dài, càng bạc. Ông chống gậy trúc, tựa bên cánh cửa đan bằng mây, tóc trắng và vạt áo bay lất phất trong gió, xa xa trông như tiên ông sắp hóa thành làn khói nhẹ bay đi.

“Dực Quân, con đến rồi à.” Ông mỉm cười gọi Yến Nguyên Chiêu.

Continue reading