Mãn môn sao trảm – Chương 88

Chương 88: Ngoại truyện (Hoàn) 

***

“Khiêng cái rương này ra sân trước đi.” Liêu Trường Anh chỉ huy đám nha hoàn, tiểu tư làm việc bận rộn, “Mấy cái này đừng động vào, còn phải dùng một thời gian nữa, cứ giữ lại trước đã.”

“Không cần nữa, mấy cái này không cần nữa, đem phát cho bá tánh Nam đô đi…” Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 86

Chương 86: Phiên ngoại 5 (Xích Trản Lan Sách – Phù sinh nhất mộng) 

***

Trên mặt nước màu xanh u tịch, một con thuyền nhỏ dập dềnh, trôi nổi phiêu dạt. Ông lão mặc áo tơi cùng đồng tử ngồi trên thuyền, trước mặt là một bàn cờ, quân đen quân trắng quấn lấy nhau, nhưng thắng bại đã định.

Con thuyền nhẹ nhàng lắc lư, Xích Trản Lan Sách vận một thân áo trắng ngồi đối diện bàn cờ, yên lặng nhìn ông lão. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 85

Chương 85: Phiên ngoại 4 (Nghiêm Uyển – Hạ)

*** 

Tỉnh lại lần nữa, đã là ba ngày sau. Lương Việt liên tiếp hạ tám thánh chỉ triệu hồi Nghiêm Đan Thanh từ Bắc Đô trở về. Xích Trản Lan Sách ngồi trong sứ quán thưởng trà, mỉm cười để nàng rời đi.

Nghiêm Uyển ngoảnh đầu nhìn hắn, ánh mắt lạnh băng. Xích Trản Lan Sách khẽ cười: “Ta biết ngươi không sợ chết, ngươi và Nghiêm Đan Thanh đều cùng một loại người, trong lòng những kẻ như các ngươi chỉ có bách tính, lúc nào cũng muốn bảo vệ được nhiều người hơn.” Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 84

Chương 84: Phiên ngoại 3 (Nghiêm Uyển – Thượng)

***

“Bệ hạ…” Hoạn quan vội vàng tiến lên đón, vẻ mặt đầy lo lắng.

Lương Việt mơ màng ngẩng đầu lên nhìn tẩm điện trống rỗng này, tay hắn cầm bản đồ quân sự, chẳng biết mình đã từ Diệp gia trở về bằng cách nào, giống như linh hồn đang phiêu bạt bên ngoài thân xác, chỉ còn lại một cái vỏ rỗng tuếch bước đi giữa trời đất. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 83

Chương 83: Ngoại Truyện 2

***

Nam Đô

Diệp Tích Nhân rời khỏi Nam Đô mà không hề hay biết rằng, sau khi nàng đi, mọi người trong nhà họ Diệp không chỉ không trở lại trạng thái bình thường mà ngược lại, vì nỗi nhớ ngày càng sâu đậm nhưng lại mơ hồ không rõ ràng mà trở nên bồn chồn lo lắng.

Lại một ngày nữa, mẫu thân Liêu Trường Anh thần trí bất định, vô thức đi đến tận viện Thính Tuyết. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 82

Chương 82: Ngoại truyện 1

***

Mã Sơn xách đầu người trên tay, sải bước ra khỏi quân trướng với vẻ mặt đầy cảm khái: “Quả thật là buồn ngủ gặp chiếu manh! Diệp nhị cô nương thế mà có thể mang đầu của Bắc Yến Vương từ Bắc Yến về đây!”

Đây gọi là gì?

Đây chính là ăn ý tuyệt vời! Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 81

Chương 81: Đại kết cục (2)

***

Diệp Tích Nhân cưỡi Trường Phong lao đi!

Gan nàng thật sự không lớn, đoạt thủ cấp của Bắc Yến Vương như thế, nhỡ đâu bị người Bắc Yến truy sát thì sao? Nàng lại không biết võ công, cái thân hình nhỏ bé này làm sao chịu đựng nổi?

“Trường Phong, chạy nhanh lên!” Diệp Tích Nhân nắm chặt dây cương, ghé sát xuống lưng ngựa, mặt mày đầy vẻ lo lắng, “Chúng ta đến kênh Hoài An, nhanh lên, nhanh lên, họ sắp đuổi tới rồi!” Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 80

Chương 80: Đại kết cục (1)

***

Loạn.

Loạn đến mức không thể loạn hơn!

Diệp Tích Nhân ngồi cạnh Trường Phong, lắc đầu: “Khi trước ở Đại Lương, phe chủ hòa và chủ chiến cũng tranh cãi như thế này, giờ thì đến lượt Bắc Yến.”

Xích Trản Lan Sách chết, trụ cột tinh thần của Bắc Yến tan vỡ. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 79

Chương 79: Tái tạo

***

Diệp Tích Nhân giật mình, kinh ngạc nhìn về phía Tưởng Du, thì ra, khi đứng bên cạnh băng quan, điều ông nghĩ không phải là Đại Lương sẽ thắng, mà là… Đại Lương phải thắng bằng cách nào.

Đúng là người làm việc lớn, nhìn xa, nhìn thấu.

Lương Việt bật đứng dậy, sắc mặt biến đổi trong thoáng chốc: “Tưởng tướng, ông biết mình đang nói gì không? Tự mình đến Bắc Yến, ông còn mạng mà trở về ư?” Continue reading