Kiếm Các văn linh – Chương 150

Chương 150

***

Kim Bất Hoán nghe mà chẳng hiểu mô tê gì: “Bán đứng?”

Chu Mãn cũng chẳng biết giải thích thế nào, dứt khoát đưa luôn lá thư qua.

Kim Bất Hoán đón lấy xem, mới hiểu tại sao ban nãy Chu Mãn lại có biểu cảm đó, mí mắt hắn không kìm được giật một cái, đầy vẻ hoài nghi: “Vương Cáo và Tống Lan Chân cùng xuất thân thế gia, cùng có thâm thù đại hận với ngươi. Nếu thực sự có chuyện này, hắn không vui vẻ đứng nhìn mới là lạ, sao lại tốt bụng đến mức chạy tới báo cho ngươi biết?” Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 149

Chương 149

***

Đến đây, hai người tranh đấu cho ngôi vị Kiếm thủ Xuân thí rốt cuộc đã được xác định.

Trước Kiếm Bích, những cái tên khắc trên tất cả những thanh kiếm còn lại đều mờ đi, chìm xuống phía dưới, chỉ còn lại hai thanh cuối cùng sóng vai nhau ở nơi cao nhất:

Tống Lan Chân, Chu Mãn. Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 148

Chương 148

***

Kim Bất Hoán không nhớ sau đó họ còn nói thêm chuyện gì, cũng có lẽ chẳng nói gì nữa. Hắn chỉ nhớ khoảnh khắc bước ra từ phòng Chu Mãn, vừa đẩy cánh cửa gỗ, gió lớn bên ngoài mang theo tuyết ùa tới, thốc đầy tay áo hắn.

Nê Bồ Tát xách đèn, cứ khăng khăng đòi tiễn hắn về. Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 147

Chương 147

***

Vòng tỷ thí tám chọn bốn kết thúc, Vương Cáo bị thương khá nặng được đám người Vương thị vây quanh hộ tống về nơi ở, đại y Tôn Mậu của Xuân Phong Đường cũng lập tức đến chữa trị.

Bên trong tình hình thế nào, không ai hay biết.

Nhưng bên ngoài thì chẳng thiếu lời ra tiếng vào, ai nghĩ sao nói vậy, đủ mọi chiều hướng. Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 145

Chương 145

***

Sầm phu tử nghe vậy, không khỏi tò mò: “Lẽ nào cái gì?”

Kiếm Phu Tử lại chợt nghẹn lời, suy đoán rõ ràng đã đến bên miệng nhưng lại không thốt nên lời, tuy biết Chu Mãn cực đoan, nhưng cũng không cực đoan tới nước này chứ? Đối thủ của nàng chính là Vương Cáo đấy! Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 144

Chương 144

***

Trận tỷ thí hiển nhiên đã kết thúc bằng chiến thắng của Tống Lan Chân, nhưng lúc này đám đông xem thi đấu xung quanh còn chưa giải tán, hành động quỳ xuống của Triệu Nghê Thường càng khiến nhiều người vốn định rời đi phải dừng bước, đứng lại xem.

Tống Lan Chân hơi chau mày, dường như đang suy nghĩ xem ý đồ của nàng là gì: “Thỉnh tội? Ngươi có tội gì chứ?” Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 143

Chương 143

***

Chu Mãn lẳng lặng ngắm nhìn nhành “kiếm” này, ngón tay lướt qua thân “kiếm” gồ ghề khẳng khiu, sau khi tỉa bớt một vài nhánh, trông nó đã thẳng hơn nhiều, quả thực càng giống một thanh kiếm và cũng quả thực thuận tay hơn hẳn.

Kim Bất Hoán nói không sai, kiếm pháp mới thì phải phối với một thanh “kiếm” như thế này. Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 141

Chương 141

***

Trên vạt áo nho sinh sạch sẽ của Mạnh Thoái thình lình in một dấu chân vô cùng rõ ràng.

Kiếm Phu Tử mắt sắc nhìn thấy lại trộm nghĩ đến tính cách ngày thường của Chu Mãn, bỗng nhiên sinh nghi: “Kết thúc nhanh như vậy, trên người cũng không có thương tích… Không phải là nha đầu này thừa dịp người ta vừa mới lên đài còn chưa đứng vững, đã đạp một cước đá người ta xuống đấy chứ?” Continue reading