Đệ nhất hung kiếm – Chương 229-230

Chương 229: Hồng Anh, Hồng Anh

***

Kẻ áo đen nghiến răng ken két: “Nếu ta không nghe theo ngươi, ngươi định làm gì?”

Cố Thậm Vi nhún vai, vẻ dửng dưng: “Chẳng qua chỉ là giết thêm một thích khách mà thôi. Dù sao cũng đã giết nhiều như vậy rồi, chôn ngay dưới chân ngươi cũng chẳng sao. Thêm ngươi cũng không nhiều, thiếu ngươi cũng chẳng ít. Đến lúc đó ta sẽ nhớ đeo cho ngươi một chuỗi Phật châu ở cổ tay.”

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 227-228

Chương 227: Một đêm mất ngủ ly kỳ

***

Cố Thậm Vi nhoẻn miệng cười với Hàn Thời Yến: “Trùng hợp thay, ta cũng đã nghĩ ra cách thăm dò Miên Cẩm, cũng chính là đêm nay.”

Dưới chân núi Tùng Mao Lĩnh có một ngôi làng, dân cư sinh sống khá đông đúc. Nơi này lưng tựa núi, nhờ núi mà sống, trước có sông, dựa sông nước mà kiếm ăn, ở giữa là một dải đồng bằng bằng phẳng, quả thực là địa thế lý tưởng cho việc cày cấy, định cư.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 225-226

Chương 225: Phối hợp từ xa

***

“Biến mất không tung tích?” Hàn Thời Yến và Ngụy Trường Mệnh đồng thanh thốt lên, đồng thời cũng lắc đầu.

Trương Xuân Đình đâu phải lần đầu bị quần thần công kích trên triều. Phong cách hành sự của Hoàng Thành tư từ trước tới nay vốn âm hiểm lại bá đạo, trong mắt đám văn thần Đại Ung chẳng khác nào lũ chó hoang. Bị người ta dâng tấu buộc tội, đối với y mà nói, đã sớm là chuyện xảy ra như cơm bữa.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 223-224

Chương 223: Thư Từ Từ Biện Kinh

***

Trước đây hắn chọc giận công tử không biết bao nhiêu lần, chẳng lẽ sang năm cỏ dại trên mộ sẽ mọc cao hơn đầu rồi!

Một chiếc xe ngựa, ba người, mỗi người một tâm tư.

Trường Quan thấp thỏm lo lắng trong lòng, Hàn Thời Yến âm thầm vui sướng, còn Cố Thậm Vi thì lặng lẽ suy nghĩ.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 221-222

Chương 221: Cố Thái Công Câu Cá

***

Không trách hắn quá cẩn thận.

Ngô Giang đã đủ điên rồi, nếu mất rồi lại tìm lại được, rồi lại một lần nữa mất đi… Hắn thậm chí không dám tưởng tượng Ngô Giang sẽ điên đến mức nào!

Cố Thậm Vi đối với chuyện này chỉ mỉm cười, không tỏ rõ thái độ.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 25

Chương 25

***

Chu Mãn không nhịn được mà thầm mắng Kim Bất Hoán nói hươu nói vượn, để nàng lâm vào cảnh vô cùng lúng túng như thế này, lại không nghĩ ra được lời nào để vãn hồi.

Đang không biết nên cứu vãn thế nào, bên ngoài tháp truyền tới một tiếng chuông vang.

Đến giờ, Kiếm Phu Tử tới giảng bài.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 23

Chương 23 

***

Nữ hiệp Nga Mi cuối cùng cũng yên tâm rời đi.

Kim Bất Hoán và Vương Thứ lúc này mới thuận lợi đưa Chu Mãn đến tận cửa.

Chỉ là, khi Chu Mãn lấy kiếm lệnh ra mở cửa, Vương Thứ thấy ngón tay nàng đỏ lên, sắc mặt lại có chút trắng bệch, không nhịn được nhắc nhở: “Chuyện tu hành, quý ở tích lũy từng chút một, tiến dần theo thứ tự. Một số phương pháp tuy có thể giúp có thành tựu nhanh nhưng chung quy sẽ tổn thương căn cơ. Chu sư muội lần này liên tiếp chiến đấu với chín người, nội khí tiêu hao nặng nề, nên tĩnh dưỡng vài ngày thì hơn…”

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 22

Chương 22 

***

Chu Mãn không hề say, chỉ vì nàng nhìn thấy chiếc chuông vàng kia, bỗng nhiên nhớ tới những lời hứa mà mình còn nợ người khác. Ngoài thù chưa trả, kiếp này nàng còn có ân chưa báo.

Đời trước, nàng từng tu luyện Nghệ Thần Quyết, lấy được Quyện Thiên Cung, giành được mười hai đạo Kim Giản mà Võ Hoàng lưu lại, chính là đã kế thừa y bát của Võ Hoàng.

Thế nhưng, di nguyện của Võ Hoàng, nàng vẫn chưa hoàn thành.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 21

Chương 21

***

Nói thật, ngay cả Kiếm Phu Tử cũng khẽ sững người, tưởng rằng Chu Mãn vì lúc trước bị làm khó dễ mà ôm lòng bất mãn.

Có điều sự thật với những gì người ngoài nhìn thấy, e rằng có chút sai biệt.

Chu Mãn cúi đầu nhìn thanh trường kiếm bất cẩn trượt khỏi tay mình, rơi xuống bàn, đôi mày bất giác nhíu chặt.

Continue reading