Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 95

Chương 95

***

Sắp tới giờ hoàng hôn, ánh tà dương kéo dài hai bóng người trên đất thành hai vệt nghiêng nghiêng.

Cái bóng thấp hơn bước đi rất nhanh, cái bóng cao hơn vốn đứng yên tại chỗ, cuối cùng như bất đắc dĩ mà đành đuổi theo.

Cuối cùng, cả hai dừng lại trước nơi người đông như nêm cối.

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 94

Chương 94

***

Sáng hôm sau chuẩn bị ra ngoài, A Đường vẫn chưa nghĩ ra sẽ đi đâu với Yến Nguyên Chiêu.

“Hay là tới sòng bạc?” Vừa dứt lời nàng đã tự phủ định, “Không được, quan lại không được cờ bạc, lỡ bị nhận ra thì phiền to.”

“Giác ngộ không tồi.” Yến Nguyên Chiêu gợi lại chuyện xưa: “Hồi đó nàng đến Kim Ngọc Các đâu phải giúp Thẩm Tuyên bắt người, mà là đi đánh bạc đúng không?”

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 92

Chương 92

***

Yến Nguyên Chiêu chưa vội đáp, cúi người dọn bớt mấy món, chừa lại một khoảng trống nhỏ, rồi vén áo ngồi xuống.

“Sao lại mang hết đồ mua được chất trong phòng ngủ?” Hắn hỏi.

“Ta thích để những thứ mua về bên cạnh, nhìn chúng mà ngủ, nhìn chúng mà thức dậy.”

“Ra là vậy.” Yến Nguyên Chiêu nói, “Tiếc là phòng trong công xá này hơi nhỏ.”

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 91

Chương 91

***

Trong vườn nhỏ của quan xá tại Khánh Châu, tiểu hiên sát mặt nước, hai bên thả rèm trúc rủ xuống, ngăn đi làn gió thu lành lạnh.

Trong hiên đặt một bàn đá, trên bàn bày đủ món thịt nướng, rau xanh, của ngon vật lạ trên cạn dưới nước, rượu ngon thức quý, hết sức phong phú.

“Mấy ngày qua chậm trễ với tiên sinh, Nguyên Chiêu đặc biệt bày tiệc này, xem như chút thành ý tạ lỗi.” Yến Nguyên Chiêu nâng chén trà thay rượu, kính Lục Tử Nghiêu một ly.

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 90

Chương 90 

***

Ánh nến hồng hắt qua song cửa nhỏ, trăng tàn tràn khắp căn phòng.

Yến Nguyên Chiêu bế A Đường từ phòng tắm trở về, đặt nàng xuống bên trong giường, đắp chăn lại. A Đường toàn thân rã rời, xương mềm nhũn, cuộn tròn trong chăn bông êm ái như một con mèo lười biếng.

Yến Nguyên Chiêu càng nhìn càng thấy lòng ngọt ngào, không vội ngủ, tựa vào gối mềm, cầm vài lọn tóc đen còn ướt của nàng lên, quấn quýt trên đầu ngón tay.

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 89

Chương 89

***

Yến Nguyên Chiêu đưa mắt quan sát nàng từ trên xuống dưới, môi mím thành một đường thẳng, giọng trầm thấp: “Ngắm trăng.”

“Ồ.” A Đường ngẩng đầu nhìn vầng trăng đang bị bóng cây che khuất, “Thú vui tao nhã thật đấy. Chàng không bận thẩm án à?”

“Giờ cũng không bận lắm.” Yến Nguyên Chiêu sánh bước cùng nàng về phòng nghỉ, thuận miệng hỏi, “Lục tiêu sinh đâu?”

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 88

Chương 88

***

Canh ba trong đêm, bóng tối đặc như mực loang ra khắp nơi, cánh cửa gỗ của khách điếm bị gió lạnh thổi vào kêu lạch cạch không ngừng.

Một nữ tử cao gầy vận y phục đen lặng lẽ băng qua sảnh đường vắng vẻ, phía sau là hai nam nhân trung niên bám sát theo sau. Ba người bước vào một gian phòng trên lầu hai.

“Chủ tử, người đến rồi.” Vân Tụ nói với nữ tử áo xanh đang ngồi trước bàn trang điểm.

Continue reading

Yến Lang Quân lại nổi giận rồi – Chương 87

Chương 87 

***

Vào khoảng giờ Mão chính hai khắc, trời hãy còn mờ mờ xanh nhạt, chưa đến lúc hừng sáng.

Xe ngựa của Thứ sử Khánh Châu chậm rãi dừng trước nghi môn châu nha, phu xe ghì cương, tùy tùng nhảy khỏi càng xe, vén rèm mời Sầm Nghĩa xuống xe.

Giờ điểm danh vào công đã qua, nhưng Sầm Nghĩa thân là Thứ sử một châu, cho dù có đến trễ nửa buổi cũng chẳng ai dám dị nghị. Ông ta không vội không vàng, từng bước trầm ổn mà hữu lực tiến vào nha môn.

Continue reading