Nữ phụ chết thảm – Chương 74

Chương 74

***

Ngọn lửa bùng cháy dữ dội, từng tầng từng tầng sóng nhiệt cuộn trào bao bọc lấy nàng. Cơn nóng rát từ da thịt thấm sâu vào nội tạng, tựa như tất cả đều sắp bị nung chảy. Ngay cả hơi thở phả ra cũng nóng hừng hực.

Cú chấn động mạnh khiến Phù Huỳnh choáng váng, ý thức rơi vào hỗn độn. Trước mắt nàng là một mảng đỏ rực, tựa như cả trời đất đều bị nhuộm thành màu máu.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 73

Chương 73

***

Phù Huỳnh bỗng chốc bừng tỉnh.

Ánh mắt trống rỗng dần có tiêu điểm, nhìn thấy tiểu Thanh Điểu trước mặt đang rưng rưng nước mắt, nàng tiến lên vài bước, dùng tay áo lau đi dấu lệ trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy.

“Sao lại khóc thành thế này?”

Bích La cũng không muốn khóc đến mức này.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 72

Chương 72 

***

Mấy người bọn họ men theo chỉ dẫn của Bùi Dung Châu, rời khỏi trấn nhỏ. Đi thêm vài dặm nữa, quả nhiên trông thấy một cây ngô đồng cao lớn hùng vĩ.

Cây đại thụ này ít nhất cũng đã nghìn năm tuổi, tán lá sum suê che kín cả bầu trời.

Phía sau nó là dãy núi trùng điệp kéo dài bất tận, gọi là núi Côn Ngọc. Vượt qua ranh giới của núi Côn, chính là một vùng tiên địa khác của Thiên Vũ.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 71

Chương 71

***

Dao Sơn, trấn Tửu Tuyền.

Như tên gọi, nơi đây là vùng đất của suối rượu, dân trong trấn đời đời kế nghiệp nghề ủ rượu mà sinh sống. Trấn nằm giữa ranh giới của Dao Sơn và Thiên Vũ Sơn, tuy không phồn hoa nhưng cách xa vùng Trọng Minh, hiếm khi bị huyền quỷ xâm nhập. Người trong trấn tự cung tự cấp, cuộc sống cũng xem như bình yên.

Hương rượu lan tỏa mười dặm, dân cư ăn mặc giản dị, bận rộn dưới ánh mặt trời rực rỡ.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 70

Chương 70

***

Phù Huỳnh không giấu giếm, kể lại toàn bộ manh mối về Bách Sát Lục cho Vân Kỳ.

Vân Kỳ lặng lẽ lắng nghe, sau đó hỏi: “Ý của nàng là, cuốn sách đó có thể đang ở trấn Tửu Tuyền?”

Phù Huỳnh khẽ gật đầu.

Hắn vuốt ve đầu ngón tay, trầm tư chốc lát rồi cười khẽ: “Được thôi, nếu đã vậy, ta sẽ cùng nàng đi một chuyến.”

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 69

Chương 69

***

Trong đáy mắt thiếu niên thấp thoáng ý cười nguy hiểm, khiến Bích La bên cạnh run lên, không dám phát ra một tiếng động, chỉ có thể lén lút kéo nhẹ ống tay áo của nàng như một lời nhắc nhở.

Ai ngờ Phù Huỳnh chẳng hề sợ hãi, thái độ nhàn nhã như thường: “Chúng ta đi suốt một ngày, bụng cũng đã đói rồi, làm phiền Yêu Chủ tiện thể tìm chút đồ ăn vậy.”

Bích La: “……” Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 68

Chương 68 

***

Từ trong bóng tối, một đôi giày đỏ thêu vân tường bước ra, nặng nề giẫm xuống lưng Thập Cửu đang đầy thương tích.

Cơn đau làm hắn co giật, cổ họng vô thức phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn.

Bích La lập tức nổi giận, “Ngươi là ai?! Tránh xa hắn ra, nghe rõ chưa!!” Nói xong liền muốn lao tới ngăn cản.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 66

Chương 66

***

Tuy nhiên, tất cả chỉ là phỏng đoán vô căn cứ, chưa có bằng chứng thì không thể kết luận bừa.

Phù Huỳnh lại nhìn về phía đứa trẻ đang không ngừng giãy giụa trên mặt đất. Sau một thoáng suy tư, nàng đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người, Phù Huỳnh cúi người tiến lên, đưa cổ tay mình đến trước hàm răng sắc nhọn của đứa trẻ.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 65

Chương 65

***

Hắn cúi đầu nhìn thân thể đầy thương tích của mình, hừ lạnh một tiếng.

“Lối ra?” Ánh mắt thiếu niên đầy châm chọc. “Từ bao giờ nơi này có lối ra? Chúng ta không phải người, cũng chẳng phải yêu, sinh ra đã là món đồ chơi trong tay kẻ quyền thế! Ngươi nhìn xem nơi này đi…”

“Mụn nhọt lở loét, xác chết oan khuất la liệt khắp nơi. Dù có đi ra ngoài thì sao? Chẳng qua chỉ bước sang một con đường chết khác!”

Continue reading