Hồi thứ năm mươi lăm
“Thạch Chân!”
Ngay tức khắc, Vân Tiễn từ phòng bên cạnh phá cửa xông vào, rồi kinh hoàng nhìn thấy… nhìn thấy Thạch Chân chân trần đứng giữa phòng, hai tay túm chặt một khối bóng dáng dài dẹt, điên cuồng quăng loạn bốn phương tám hướng, gió lốc cuồn cuộn nổi lên, thổi cho sách vở trong phòng bay tán loạn, xen lẫn còn có từng mảng bông lớn, chính là chăn bông của Thạch Chân, giờ đã bị xé thành từng mảnh vụn. Continue reading