Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 30

Hồi thứ ba mươi

Thạch Chân hoảng hồn, phản xạ đầu tiên là lùi nửa thước tránh khỏi tầm máu văng, miệng kêu to: “Ôi chao, Vân huynh ngươi làm sao thế?!”

Sắc mặt Vân Tiễn còn khiếp sợ hơn Thạch Chân, đôi mắt trợn tròn, ngón tay vừa nhấc được nửa tấc liền rũ xuống, cả người cứng đờ từ đỉnh núi giả bổ nhào xuống.

Hòn núi giả này nói cao chẳng cao, nói thấp chẳng thấp, nhưng với tư thế ấy, chắc chắn là mặt chạm đất trước.

Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 29

Hồi thứ hai mươi chín

Thạch Chân lục soát cả ngôi miếu hoang đến đáy, vẫn chẳng thu hoạch được gì. 

Trần Cảnh Ẩn hạ lệnh cho binh lính tìm khắp thành suốt mấy ngày, nhưng đám tiểu khất cái trong miếu, sống thì không thấy, chết cũng không.

Đối với Thạch Chân, manh mối coi như đã đứt, đối với thành chủ Trần Cảnh Ẩn cùng các tu sĩ khác, vụ án coi như đã kết thúc. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 28

Hồi thứ hai mươi tám

Thạch Chân trợn tròn đôi mắt đen láy, Tiểu Hắc cũng trừng đôi mắt mèo tròn vo, một người một mèo cùng nhìn Vân Tiễn: “Cái gì?/Meo?”

Vân Tiễn trầm giọng nói: “Thái Ất thủ thi, ba hồn dưỡng cốt, bảy phách hộ nhục, thai linh dưỡng khí, ấy chính là cách luyện Thái Âm. Kẻ là Thái Âm, mượn âm khí tái tạo nhục thân, mưu cầu trường sinh. Kẻ luyện pháp này, sau khi chết vài năm, sinh cơ không đứt đoạn, mười ngón tay vẫn tiếp tục sinh trưởng, tạo thành kén bao quanh cơ thể. Do móng tay trắng như ngọc, nên còn gọi là Kén Âm Ngọc.”

Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 27

Hồi thứ hai mươi bảy

Trong khoảnh khắc ấy, trong đầu Thạch Chân thoáng lướt qua vô số suy đoán, điều đầu tiên chính là: Quả nhiên Vân Tiễn là Ma Quân, nay ngay cả giả vờ cũng lười, định nhân lúc hỗn loạn mà giết nàng cho xong!

Nàng đưa mắt nhìn sang Vân Tiễn đối diện, thấy đôi môi hắn mím chặt, sắc mặt càng lúc càng khó coi.

Đôi mắt Thạch Chân sáng rực phấn khích: hắn bị thương rồi!

Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 26

Hồi thứ hai mươi sáu

Thạch Chân đảo mắt nhìn quanh một vòng, nuốt khan một ngụm nước bọt.

Lại lạc đường rồi sao?

Không đúng, không phải lạc đường!

Bãi tha ma tuyệt đối không rộng đến thế này, cũng chẳng có nhiều mồ mả đến vậy. Cảm giác lúc này tựa như nàng đã vô tình bước vào một không gian khác… chẳng lẽ là truyền thuyết trong dân gian, quỷ đánh tường?!

Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 25

Hồi thứ hai mươi lăm

Thạch Chân có chút kích động, Viên Đạt Quỳ vội hỏi: “Có thể tra được phương vị cụ thể không?”

Cao Thiên Mẫn bấm tay kết ấn, miệng lẩm nhẩm: “Thiên khai địa khuyết, bát môn quy tàng, hoàng tuyền bích lạc khí, hiện!” Ngón tay hắn búng thẳng về phía trước, quang mang trong trận mạch rung động kịch liệt, chiếc lược gỗ đào không chịu nổi lực lượng, “rắc” một tiếng vỡ vụn thành mạt gỗ.

Trương mụ mụ suýt khóc thành tiếng, vội đưa tay bịt miệng.

Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 24

Hồi thứ hai mươi bốn

Trong các dạng đề thi công chức, Thạch Chân giỏi nhất hai loại: “phán đoán định nghĩa” và “phân tích dữ liệu”, đặc biệt có năng lực sắc bén trong việc bắt từ khóa, nắm trọng điểm số liệu, tách rời cấu trúc ngữ nghĩa phức tạp và phân tích mối liên hệ logic bên trong. Hôm nay, đúng là lúc để chuyên môn phát huy.

Chỉ liếc sơ qua tài liệu vụ án bằng tốc độ mười dòng một mắt, trong đầu Thạch Chân đã có đại khái manh mối. Nàng bèn mượn tiểu nhị trong khách điếm mấy tờ giấy tuyên dài bốn thước, trải trên sàn thành trận thế, cầm bút vừa viết vừa vẽ.

Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 22

Hồi thứ hai mươi hai

Thạch Chân ba ngày liền quên ăn quên ngủ, đem từng lời nói, từng hành động của Quảng Bạch Quân phân tích mổ xẻ kỹ lưỡng, lại kết hợp với các lối phát triển quen thuộc trong tiểu thuyết, cuối cùng suy ra được hai khả năng:

Một là: Quảng Bạch Quân hiện tại vẫn còn là người tốt, còn một khoảng thời gian nữa mới hóa thân thành Ma Quân BOSS. Nàng có thể lợi dụng quãng thời gian này, tìm cách cảm hóa, cứu vãn người này.

Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 21

Hồi thứ hai mươi mốt

Sau khi nói xong, Thạch Chân tràn đầy mong chờ nhìn phản ứng của Quảng Bạch Quân.

Nào ngờ Quảng Bạch Quân chỉ ngây người nhìn nàng, hồi lâu không nói gì.

Thạch Chân nghĩ ngợi chốc lát, đoán có lẽ là mình nói chuyện quá thông tục, vị Quảng Bạch Quân vốn quen kiểu câu chữ cổ văn này chưa chắc đã nghe hiểu, bèn hắng giọng một cái, nắn nót lại: “Tiểu nữ Thạch Chân ở thôn Nhung Nhung, đặc biệt đến bái hội Quảng Bạch Quân để thỉnh giáo một chiêu.”

Continue reading