Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 65

Hồi thứ sáu mươi lăm

Hai ngày sau, trong trấn Long Tuyền bắt đầu lan truyền một truyền thuyết về Thánh Nữ.

Nghe nói miếu Thánh Nữ được xây dựng trên đỉnh Long Tuyền là bởi dưới núi có phong ấn một yêu long ngàn năm.

Tòa Thông Thiên Tháp chính là vật dùng để đóng chặt yêu long xuống lòng đất. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 64

Hồi thứ sáu mươi tư

Sau khi mọi việc ở đỉnh Long Tuyền kết thúc, Thạch Chân đưa Mặc Kim cùng đoàn người Sơn Hải tộc trở lại khách điếm trấn Hàm Nguyệt.

Chưởng quầy vốn biết thân phận của Thánh Nữ cực kỳ nhạy cảm, nên đã đặc biệt sắp xếp một khu viện yên tĩnh để đón tiếp họ. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 63

Hồi thứ sáu mươi ba

Những mảnh đá bay sạt qua đầu, vai, lưng của Thạch Chân, lộp bộp rơi xuống. Ban đầu chỉ là những hòn nhỏ bằng đầu đạn, lực công phá không lớn nhưng tốc độ cực nhanh, bị những cơn gió mạnh trên đỉnh cuốn lấy, lao tới như đàn châu chấu, kêu rào rào không ngớt.

Thạch Chân hoàn toàn không để tâm, chỉ dựa vào “da đồng xương thép” của Huyền Ly tộc mà cứng rắn chịu đựng. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 62

Hồi thứ sáu mươi hai

Thạch Chân rùng mình, nắm chặt tay áo Vân Tiễn, run run hỏi: “Là… là ai… đang khóc thế?!”

Ngay lúc đó, Tiểu Hắc cùng Viên Đạt Quỳ chạy vụt ra ngoài, vừa chạy vừa kêu lớn: “Chính là ở đây! / Meo meo meo meo!”

Vân Tiễn không kịp nghĩ, lập tức nắm lấy cổ tay Thạch Chân, Nhạc Thần thì vác theo Linh Hư Tử, cả nhóm sải bước đuổi theo, sau lưng còn kéo theo một đoàn mèo con, rầm rộ như sóng cuộn. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 61

Hồi thứ sáu mươi mốt

“Các người mau tới xem cái này!”

Linh Hư Tử hô to lớn, mọi người lập tức vây lại, không biết hắn từ xó xỉnh nào moi ra được một quyển sách, bìa bằng mai rùa mài nhẵn, màu nâu sẫm. Trang lót đầu đã rách nát không còn rõ tên sách, bên trong giấy ngả vàng xám, lấm tấm vết nước, nhăn nhúm, lại mất đi nhiều tờ, thoạt nhìn hệt như vừa mới được đào ra từ một ngôi mộ cổ. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 60

Hồi thứ sáu mươi

“Viên huynh? Viên huynh!” Thạch Chân hoảng hốt cất tiếng gọi, Tiểu Hắc nhanh nhẹn vỗ vỗ vào bộ râu rậm của Viên Đạt Quỳ. Mi mắt Viên Đạt Quỳ khẽ động, hé ra một khe hở, dường như nhìn thấy Tiểu Hắc, lẩm bẩm: “Tiểu Hắc… mau chạy…” Chưa dứt lời đã lại ngất lịm đi.

Thấy gọi mãi vô ích, Tiểu Hắc bèn chui khỏi hạng động, kêu “meo meo” liên hồi với Linh Hư Tử. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 58

Hồi thứ năm mươi tám

Khi ba người Thạch Chân, Vân Tiễn và Nhạc Thần dẫn một nhóm tu sĩ phi như bay đến đỉnh Long Tuyền thì đã nửa khắc trôi qua. Cảnh tượng trước mắt chỉ toàn thương tàn hoang phế, khắp nơi nhếch nhác, Kim điện của miếu Thánh Nữ đã hóa thành phế tích, khói bụi dày đặc che phủ nửa vòm trời.

Chỉ còn Thông Thiên Tháp vẫn sừng sững bất động. Từ xa nhìn lại, toàn thân tháp sắt đỏ rực như máu đông, tựa như một cột máu dựng thẳng trời đất, khiến người ta sinh cảm giác cực kỳ không lành. Continue reading

Ta là chướng ngại vật của vai ác – Chương 56

Hồi thứ năm mươi sáu

Khi Thạch Chân tỉnh lại, đã là hoàng hôn. Ngoài cửa sổ, biển mây pha cam lẫn tím, mênh mang tịch liêu.

Thạch Chân ngồi ngây trên giường một hồi, bỗng bừng tỉnh, vội xỏ giày tất rồi chạy thẳng đến Lang Hoàn Các. Vừa bước vào cửa đã thấy Vân Tiễn bày một bàn đầy ắp thịt nướng thịnh soạn, hương thơm lan xa mười dặm. Continue reading