Mãn môn sao trảm – Chương 30

Chương 30: Tấn công

***

Diệp Tích Nhân cúi đầu, ánh mắt thoáng liếc Lương Việt một cái.

Thánh thượng hiện nay ngồi ở vị trí cao nhất, trông chỉ độ hai mươi sáu, bảy tuổi, phong thái đang vào độ tráng kiện; so với Nghiêm Đan Thanh, Xích Trản Lan Sách tuy không bằng về dung mạo nhưng khí chất lại nổi bật, toàn thân toát ra phong thái nho nhã, người gầy mảnh, đôi lông mày mang chút ưu tư; dù mặc long bào màu vàng rực rỡ, tóc chải gọn, vẫn như một nho sĩ phong lưu. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 29

 Chương 29: Diện thánh

***

Giờ Dần sương nặng, trong không khí vẫn còn vài phần ý lạnh. Dưới hành lang treo mấy chiếc lồng đèn, lờ mờ soi sáng con đường phía trước, vầng trăng lạnh nghiêng xuống, ánh sáng u lãnh rải lên mái ngói, bóng cây xen kẽ, tĩnh lặng đến cực điểm.

Hôm nay, Diệp Phái phải dậy sớm vào triều, tiền viện bếp núc đã rộn ràng, khói nóng từ ống khói bốc lên, trong ánh trăng mơ hồ còn có thể thấy rõ. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 28

Chương 28: Quy luật

*** 

Nghe vậy, Diệp Tích Nhân cẩn thận hồi tưởng lại từng vòng tuần hoàn, đặc biệt là lần thứ bảy.

Hôm đó, nàng hạ độc cả nhà, khiến Diệp Phái không thể vào triều chịu tội. Buổi trưa Nghiêm Đan Thanh bị chém, đến chiều tối khi bọn họ tỉnh lại thì thân tín của Trịnh đại nhân mang đến tin dữ. Sau đó Lục Thiên xông vào phủ, gần như định đoạt số phận Đại Lương. Diệp Tích Nhân đâm vào lưỡi đao của Lục Thiên, khởi động lần thứ tám. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 27

Chương 27: Tuần hoàn 

***

Giết Tưởng tể tướng so với giết Xích Trản Lan Sách không dễ, nhưng ai bảo ông ta là kẻ đến để giết người, đuôi cũng đã tự mình quét sạch, lại chẳng mang theo nhiều thuộc hạ? Thế nên, cái huyệt chôn cho người khác, rốt cuộc lại trở thành mồ chôn của chính mình.

“Ngươi… ngươi dám…” Trương Nguyên Mưu há miệng, từng bước lùi lại. Nghiêm gia quân đã động thủ, mũi tên trút xuống đám binh lính Hoàng Thành tư, phía sau là từng lưỡi đao lạnh thấu bổ tới, sát ý từng đợt cuộn trào. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 26

Chương 26: Chân tướng

***

Tất cả mọi người trong Tùy An Đường đồng loạt đứng dậy, cùng lúc hít một hơi khí lạnh.

Diệp Trường Minh há miệng, hồi lâu mới phát ra tiếng: “Đúng là đều kéo đến nhà ta nghị đại sự rồi…”

Ba người Diệp Phái vốn dĩ giao hảo, lại cùng chung chí hướng vì án của Nghiêm Đan Thanh mà bàn mưu kế, song mục đích cứu người là để ngăn nghị hòa, giữ lấy Đại Lương, chứ không liên quan đến tư giao cá nhân. Cả ba liếc nhìn nhau, chẳng ai ngờ Nghiêm gia quân lại tìm đến cửa. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 25

Chương 25: Cao nhân

***

Diệp Tích Nhân từng nghĩ, có nên trở lại thêm một lần, đi cứu Nghiêm Đan Thanh không.

Thế nhưng dưới địa lao chôn đầy thuốc nổ, Xích Trản Lan Sách lại nhìn chằm chằm vào chiếu ngục, một khi mở lại không chỉ Nghiêm Đan Thanh sống lại, mà Xích Trản Lan Sách cũng sống lại. Trong thời gian ngắn, nàng chẳng nghĩ ra được cách nào để cứu người, đành phải rời đi trước. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 24

Chương 24: Nổ tung

***

Mũi tên quan trọng nhất lại không trúng, người trên nóc nhà đối diện thoáng lộ vẻ ngạc nhiên trong mắt, chưa kịp nghĩ nhiều thì lập tức giương nỏ, một mũi tên khác đã phóng thẳng tới bụng của Diệp Tích Nhân!

“Bụp!”

Mã Sơn đã sớm chuẩn bị, lưỡi liềm vung ra chặn đứng thế công, kéo Diệp Tích Nhân ra sau, ngón tay khum lại, huýt lên một tiếng còi ngắn. Chỉ cần một kích hụt, cục diện nơi này sẽ chẳng còn do người Bắc Yến định đoạt nữa! Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 23

Chương 23: Chứng cớ

***

Trong căn phòng u ám, Mã Sơn cầm lấy thanh sắt nung đỏ rực, ánh mắt vẫn bình thản, song gương mặt dữ tợn như hung thần lại mang theo áp bức đến ngột ngạt. Hắn quay người nhìn về phía sau, trong ánh nến như ác quỷ từ địa ngục, cắn xé không chịu buông.

Có người bên cạnh lập tức hắt nước cho bọn họ tỉnh. Đám người bị treo lơ lửng đã sớm thương tích chằng chịt, hơi thở thoi thóp, nhưng vẫn bị tra tấn ép phải duy trì tỉnh táo, ngay cả ngất đi cũng không được phép. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 22

Chương 22: Tìm kiếm

***

Giọng nói vui vẻ vang vọng.

Nét mặt vốn đang trầm ngưng, âm u như ngục thất cũng bỗng trở nên nhẹ thoát, khi nàng chạy ào vào trong. Trong nhà lao, nơi chốn đều bị nhuộm lên bởi sự hân hoan trong giọng nói của nàng.

Hắn đã chờ đợi quá lâu, đến nỗi mắt môi cứng đờ, nay rốt cuộc cũng dần mềm xuống, khóe môi khẽ cong lên. Continue reading

Mãn môn sao trảm – Chương 21

Chương 21: Kế hoạch

***

Diệp Tích Nhân ôm cổ ngồi bật dậy, thở gấp, mặt đầy kinh hãi.

Nàng lại chết rồi!

Bị một mũi tên xuyên qua cổ mà chết, so với nỗi đau, lúc này để lại trong nàng ấn tượng sâu hơn chính là nỗi khiếp đảm mà mũi tên mang lại, cùng đôi mắt xếch lạnh lùng và áp bức đến mức chỉ cần nghĩ tới cũng khiến người rùng mình, da đầu tê dại. Continue reading