Kiếm Các văn linh – Chương 20

Chương 20

***

Hôm nay Kiếm Phu Tử vẫn đang giảng giải những chiêu thức kiếm cơ bản nhất, trên mặt như thường lệ viết đầy hai chữ “không vui”: 

“Ngàn dặm đài cao, bắt đầu từ nắm đất nhỏ; cây to ôm không xuể, sinh từ mầm cỏ bé tẹo. Đám các ngươi thật sự cho rằng mình đã học được rồi sao? Ta nói cho các ngươi biết, mười người thì tám kẻ học mò!”

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 19

Chương 19

***

Nếu không tận mắt chứng kiến, ai có thể tin rằng trên đời này lại có người sống mãnh liệt đến thế? Tựa như một ngọn lửa, đã bùng cháy thì sẽ lan tràn khắp núi đồi. Chỉ biết tiến về phía trước, tuyệt không thối lui. Trừ phi thiêu rụi hết thảy những gì nàng gặp phải, kể cả bản thân mình, ngọn lửa ấy mới chịu ngừng, mới chịu tắt.

Vương Thứ ngơ ngác nhìn Chu Mãn bình thản đứng đó.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 18

Chương 18

***

Nỗi tiếc nuối của Chu Mãn thực ra cũng không phải giả vờ, chỉ là lời nói ngoài miệng là “rất muốn gặp”, còn trong lòng lại nghĩ: Ta và người này chỉ có thể sống sót một kẻ, tiếc rằng không thể sớm gặp, giết sớm cho xong.

Dĩ nhiên Kim Bất Hoán không nghe ra chút sơ hở nào.

Hắn nhìn Chu Mãn trong chốc lát, thản nhiên nói: “Vị đó đâu cần phải giống chúng ta, vội vã nhập học đúng thời hạn. Nói không chừng, hôm nào đó sẽ tự mình tới thôi.”

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 17

Chương 17

***

Dù trời đã không còn sớm, nàng vẫn đứng dưới mái hiên, thong thả uống hết chén trà đã được làm ngọt, rồi mới cáo từ Vương Thứ. 

Lần này tới đây, vốn chỉ để nói một tiếng cảm ơn.

Vương Thứ tiễn nàng hai bước, rồi dừng lại bên ngoài Xuân Phong Đường, đứng nhìn bóng dáng Chu Mãn như vệt mực nước, dần dần tan vào sắc tím khói mờ của núi non buổi hoàng hôn, hướng Đông Xá mà đi.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 16

Chương 16

***

Kỳ thực lời vừa thốt ra, Triệu Nghê Thường đã biết mình nói lỡ. Nhưng nghĩ lại, đã không có khả năng vãn hồi, mà cũng chẳng cần phải thu lại, nói thì nói thôi.

Nàng chỉ nhẹ nhàng đặt mâm gỗ xuống, bước về phía Chu Mãn.

Từ đầu đến cuối, Chu Mãn vẫn ngồi bên bàn, chưa từng động đậy, ngay cả khi Thích Đồng đến cũng chỉ lạnh nhạt liếc nhìn, tuyệt không đứng dậy.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 219-220

Chương 219: Hồng Anh và Miên Cẩm

***

Dọc đường đi quá mức yên ả, Hàn Thời Yến và Cố Thậm Vi đều mẫn cảm nhận ra dấu hiệu bão tố sắp đến, vì vậy sớm có chuẩn bị từ trước.

Cố Thậm Vi nghe vậy, khẽ lắc đầu: “Cảm tạ ta làm gì? Nên cảm ơn An Huệ mới phải.”

An Huệ là thám tử giỏi nhất của bọn họ ở Bình Đán lâu, ngay cả thuật ẩn thân của Ngụy Trường Mệnh cũng chưa chắc đã hơn được nàng ấy.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 217-218

Chương 217: Phản kích trước

***

Tên thị vệ kia vừa nói, vừa sờ ngực phải của mình, móc từ bên trong ra một tờ giấy, cầm chặt trong tay mà vái vái mấy cái.

“Liễu Hạ Dư, cái gì vậy? Không phải là bùa bình an mà muội muội ngươi xin cho đấy chứ? Đưa ta xem một chút.”

Liễu Hạ Dư hừ nhẹ một tiếng, cẩn thận nhét lại tờ giấy vào trong áo, thấp giọng lẩm bẩm: “Ngươi biết gì? Đây là chân dung của Cố đại nhân, ta nhờ Chu Bách Hưng vẽ giúp. Giờ thiên hạ đều truyền rằng, chân dung Cố đại nhân giống như Quan Nhị gia, có thể trừ tà diệt quái! Ta vốn sợ ma sợ quỷ nhất, nên phải đặc biệt xin về hộ thân! Trăm tà không xâm nhập!”

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 215-216

Chương 215: Thời Yến huynh, xin đừng ra tay

***

Cố Thậm Vi trầm ngâm suy nghĩ.

Nối lại như thế, mọi chuyện quả nhiên trùng khớp.

Trước đó, trong lần cuối cùng gặp Cố lão già tại đại lao, nàng từng hỏi ông ta một câu: Phụ thân nàng, vào cung làm Ngự Đới, có phải là do người đứng sau lưng Cố gia an bài? Nhân vụ án quân khí làm cớ, đưa ông tiến cung, rồi sớm gieo xuống mầm móng cho vụ án Phi Tước sau này? (xem chi tiết ở chương 175)

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 213-214

Chương 213: Ngài nhận ra nàng ta?

***

Làm sao lão có thể thốt ra bốn chữ “bệnh cũ tái phát” đầy khí thế như vậy mà không biết xấu hổ chứ!

Cố Thậm Vi trong khoảnh khắc không biết phải nói gì, vừa rồi nàng còn thoáng giật mình, lo lắng Phó lão nhân bị Hàn Thời Yến mắng cho tức chết rồi cơ đấy!

Không ngờ, người ta còn biết diễn hơn cả Thang nhị lang!

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 211-212

Chương 211: Hai tầng thân phận

***

Hàn Thời Yến vừa nói vừa tuôn hết suy nghĩ trong lòng ra một lượt.

Người khác có thể không theo kịp mạch suy nghĩ nhảy vọt của hắn, nhưng Cố Thậm Vi thì nhất định có thể.

“Còn có một điểm rất dễ bị bỏ qua…” Hàn Thời Yến nói, rồi ghé sát đến bên tai Cố Thậm Vi, hạ giọng xuống đến mức thấp nhất, “Cố thân sự có từng nghĩ đến, liệu Miên Cẩm có biết thân phận thật của Sở Lương Thần không? Cho dù trước đây nàng ta không biết, nhưng khi Sở Lương Thần giả chết rút lui, nàng ta lại chứng kiến cảnh tượng kỳ dị với vô số rắn như vậy, liệu có hiểu ra điều gì chăng?”

Continue reading