Chương 15
***
Tô Đường gõ xuống ký tự cuối cùng, nhấn gửi. Không bao lâu sau, hồi đáp đã được chuyển đến.
[Trụ sở Bình Minh đã nhận được phản hồi của bạn, chúng tôi sẽ trả lời trong vòng ba ngày làm việc.]
Việc tiếp theo chỉ còn là chờ phía chính thức chuyển tiền vào tài khoản.
Tô Đường sảng khoái hẳn.
Đại địa chủ có tiền rủng rỉnh trong tay, bao nhiêu muộn phiền mấy ngày qua lập tức tan thành mây khói.
“Chậc, Siêu Phàm Chủng này thiết kế cũng biến thái quá rồi đấy?”
Vệ Nhàn vừa lướt tinh võng vừa cảm thán đầy kinh ngạc.
“Phụt, lập trình viên của Bình Minh nghĩ gì mà thiết kế thế này vậy? Khẩu vị quá nặng luôn. Lại còn cho một Siêu Phàm Chủng thuộc phe ác có thiết lập mama’s boy nữa chứ. Đây là phiên bản kinh dị của ‘Chú nòng nọc đi tìm mẹ’ à?”
Tô Đường, người vừa tươi roi rói vài giây trước: “…”
“Các cậu thấy dạo này Siêu Phàm Chủng sao ấy, con nào con nấy cứ thích tìm mẹ.” Vệ Nhàn quay sang, tỏ vẻ khó hiểu: “Mấy ngày trước trong buổi tế lễ Midgard Serpent cũng gào ‘Mẫu thân’ ầm trời. Có khi nào Siêu Phàm Chủng càng cao cấp thì hội chứng bám mẹ càng nặng không? Ghi chép lịch sử nói Đường Chủ là nhân loại, sao lại đẻ ra được một con rắn thế?”
Mặt Tô Đường không cảm xúc, cắn miếng trái cây tráng miệng.
Chắc là bởi vì… hồi nó còn là một cái trứng, cô đã nhét nó vào túi mang theo.
Trong game Truyền Kỳ, người chơi có thể thiết lập danh xưng mà từng Siêu Phàm Chủng khế ước sẽ gọi mình. Nếu không tự chỉnh, cách xưng hô sẽ được hệ thống mặc định dựa theo cảm xúc mà Siêu Phàm Chủng dành cho người chơi.
Lúc đó, trứng của Jormungandr không chịu nở, cô ngày ngày đem theo, tìm đủ loại nguyên liệu quý hiếm mới ấp ra được nó.
Ngày tiểu xà phá vỏ chui ra, vừa mở mắt đã nhìn thấy cô. Khi đó, nó còn đội nửa cái vỏ trứng, vừa ló đầu ra đã nhe hàm răng sắc nhọn màu trắng, há miệng gọi người chơi: “Mẫu thân~”
Tô Đường lười đổi cách xưng hô.
Dù sao thì con rắn pixel bé tí khi ấy rất ngoan, chỉ số thuộc tính cũng cực kỳ xuất sắc, vừa nở ra đã đánh đấm siêu hăng.
Hơn nữa, mỗi lần gọi Mẫu thân, nó còn cong đuôi lại chớp chớp mắt. Dưới dạng pixel Q-version, cái động tác này lại càng đáng yêu, nên cô cũng chiều theo nó.
Ai ngờ được, năm đó còn ngoan ngoãn gọi mẹ, giờ lại hóa thành nghịch tử muốn phản chủ.
‘Mẫu thân’ ngày xưa từng nhét nó vào túi, Giờ nó lại muốn đạp ‘Mẫu thân’ xuống hố.
Còn về Mèo Hề, đó là chuyện ở file game thứ hai.
Lần đó, cô từ phe Thiện nhảy sang phe Ác, bước lên con đường Hỗn Tà.
Nhưng Siêu Phàm Chủng thuộc hệ Hỗn Tà vốn dĩ chẳng có đứa nào chịu phục tùng. Quà cáp biếu tặng không những không giúp tăng thiện cảm, ngược lại còn khiến bọn nó cho rằng cô đang cống nạp cho mình.
Cảm hóa là vô dụng, chỉ có thể dùng nắm đấm để khuất phục.
Hơn nữa, dù có đánh phục rồi, trung thành cũng cứ tụt xuống ba ngày một lần, hết muốn phản bội lại lên kế hoạch lật đổ chủ nhân.
Giai đoạn đầu quản lý đúng là một đống rối tung rối mù.
Lúc thu phục Mèo Hề, nó vẫn còn là một con mèo con bị bắt nạt, lưu lạc trong vực sâu, lê cái chân bị thương, thoi thóp hấp hối.
Cô tiện tay ném cho nó ít thức ăn rác trong ba lô, kết quả trung thành của nó lập tức nhảy lên 100%.
Trong một phe ác toàn trái tim đen thối rữa, nó chẳng khác gì một bông sen trắng tinh khiết mọc lên từ bùn lầy. Không chỉ không giảm trung thành, Mèo Hề còn ăn no rồi lăn ra đất, nũng nịu đòi cô xoa bụng.
Dù khi đó thuộc tính của Mèo Hề chỉ ở mức tầm thường, nhưng vì thích mèo, Tô Đường vẫn quyết tâm dùng tài nguyên nâng sức chiến đấu của nó lên.
Còn việc đổi danh xưng Mèo Hề gọi người chơi thành Mẫu thân… đơn giản chỉ vì cô giữ nguyên thói quen ở đời thực.
Sau này… cô bị đám Hỗn Tà chủng cứ ba ngày tụt trung thành làm phiền đến phát cáu. Thế là cô cứng rắn sửa danh xưng của một số Hỗn Tà chủng trưởng thành thành Mẫu thân, Mẫu thân đại nhân.
Càng là đứa nghịch ngợm, không chịu quản, cô càng muốn làm mẹ nó.
Khi đó, Tô Đường thuần túy là thấy vui vui, chơi theo sở thích. Còn bây giờ… cô hối hận đến xanh ruột.
Chỉ cần tưởng tượng cảnh một hàng Hỗn Tà chủng đứng trước mặt cô, đồng thanh gọi Mẫu thân, là cô đã muốn độn thổ chết ngay lập tức.
Có điều… ngay cả Jormungandr, đứa mà cô đích thân nuôi lớn, giờ còn phản nghịch thế này, thì cái đám cốt cán phản loạn ngày xưa chắc chắn cũng chẳng ngoan ngoãn tuân theo danh xưng năm đó nữa đâu.
Nghĩ đến đây, Tô Đường yên tâm phần nào, đặt lại khay ăn rồi cùng North rời đi.
Cô tranh thủ mở hệ thống xem thử.
Bữa cơm này chỉ tăng thêm được 10 điểm thể chất.
Giống như trong game, cơ chế tăng thuộc tính bằng thức ăn sẽ bị giảm dần hiệu quả. Cùng một món, càng về sau chỉ số cộng thêm càng ít. Muốn nhanh chóng nâng thể chất lên, cô phải tìm cách khác thôi.
“Tít.”
Đang suy nghĩ, quang não của Tô Đường bỗng vang lên âm báo tin nhắn.
Cô giơ tay lên xem, trên màn hình hiển thị:
[Tài khoản của bạn vừa nhận được 30.000 tinh tệ (ghi chú: Tiền bồi thường sự cố phó bản Mèo Hề)]
Bình Minh tư bản đúng là vô lương, nhưng hiệu suất làm việc lại rất cao.
Tô Đường nhìn số tiền trong tài khoản, hài lòng đến mức cả người lâng lâng, trong lòng dâng lên cảm giác an toàn chưa từng có.
Con người… không thể không có tiền!!!
Kết quả, ngay giây tiếp theo:
[Khoản vay tiêu dùng ‘Quang não cơ bản kiểu tuần du’ của bạn đã được tất toán hôm nay với số tiền 29.888 tinh tệ. Tất cả khoản vay đã được thanh toán đầy đủ.]
Tô Đường: “???”
Vừa kịp tận hưởng cảm giác giàu có chưa đến một giây, đã ngay lập tức rớt xuống cảnh nghèo rớt mùng tơi.
Nhìn vào con số 112 tinh tệ còn lại trong tài khoản, cô trừng lớn mắt, không thể tin được. Chưa kịp hoàn hồn, tin nhắn từ Giang Minh Thanh đã nhảy ra.
Lúc đưa quang não cho cô, anh ta đã tiện thể lưu sẵn số liên lạc của mình vào.
Có vẻ do trao đổi với Tô Đường nhiều nhất, anh ta được Đặc Tình Sở giao nhiệm vụ làm người liên hệ trực tiếp với cô.
[Đặc Tình viên AAA: Trả hết nợ nhanh vậy? Khá lắm, một ngày kiếm gần ba vạn, tôi còn tưởng ít nhất cô phải mất nửa năm cơ.
Sao rồi, có phải giống như tôi nói không, vào trường quân đội rồi kiếm tiền dễ hơn hẳn? Quang não dùng ổn chứ?]
Tô Đường: “…”
Chuyện này rõ ràng chẳng liên quan gì đến trường quân đội cả! Nếu nói chính xác thì… đây là tiền do Mèo Hề kiếm giúp cô.
Hơn nữa, cô tổng cộng chỉ kiếm được ba vạn, trừ nợ xong còn dư đúng một trăm đồng!
[Bất kỳ khó khăn nào cũng có thể đánh bại tôi: Tôi nói thật lòng, lần sau có thể đừng mua quang não đắt như vậy được không? Tôi thấy nó chẳng phù hợp chút nào với phong cách sống giản dị của mình. Tôi muốn đăng ký với tổ chức để đổi sang phiên bản đơn giản hơn.]
Quan trọng nhất là, trả lại số tiền dư cho cô!
[Đặc Tình viên AAA: ? Tôi biết cô là dân hộ đen không có tiền rồi, nhưng đây là mẫu cơ bản rẻ nhất mà tôi tìm được đấy.]
Tô Đường: “…”
Hy vọng đổi hàng, trả tiền lại chính thức tan biến.
Cô đang định tắt quang não thì tin nhắn mới lại bật ra.
[Đặc Tình viên AAA: Đúng rồi, lần này liên hệ cô là để thông báo một chuyện quan trọng có liên quan đến cô.]
Tô Đường ngừng lại, chú ý đọc tiếp.
[Đặc Tình viên AAA: Nhóm chuyên gia của chúng tôi điều tra và phát hiện rằng, mấy ngày nay chiến hạm của Midgard Serpent vẫn dừng lại trên quỹ đạo sao Bạch Hằng tinh là vì nó đã bước vào kỳ phát tình sớm. Không liên quan gì đến chuyện của cô và nó cả. Báo cho cô một tiếng để yên tâm thôi.]
Tô Đường: “???”
Gì cơ? Kỳ phát tình?
Trong game làm gì có cái thiết lập này!
Hay là vì lúc đó Jormungandr vẫn còn là một con rắn nhỏ, chưa đến tuổi thành thục?
Tô Đường quyết định phải đào thêm thông tin nữa mới được.
[Bất kỳ khó khăn nào cũng có thể đánh bại tôi: Kỳ phát tình? Nói rõ.]
[Đặc Tình viên AAA: …]
Giang Minh Thanh nhìn chằm chằm vào hai chữ “nói rõ” trên màn hình quang não, khóe mắt giật giật dữ dội.
Cái chuyện này… thì phải nói rõ thế nào đây?
Anh ta hít sâu một hơi, tóm tắt lại một cách ngắn gọn.
[Đặc Tình viên AAA: Một số Siêu Phàm Chủng cấp cao vẫn giữ lại bản năng chủng tộc, trong đó có chu kỳ phát tình.
Chu kỳ phát tình của Midgard Serpent vào khoảng bốn đến năm năm một lần. Khi vào kỳ phát tình, Siêu Phàm Chủng sẽ có ham muốn tấn công cực kỳ mạnh, lý trí gần như biến mất.
Trước đây, mỗi lần đến chu kỳ phát tình, Midgard Serpent đều biến mất.
Theo tính toán thì còn một năm nữa nó mới bước vào chu kỳ, nhưng lần này lại đến sớm hơn. Nguyên nhân cụ thể vẫn đang được nhóm chuyên gia điều tra.
Nhưng mà… sau khi cô nhập học, trong Đại học Quân sự Bắc Hải sẽ có khóa học phổ cập về Siêu Phàm Chủng, đến lúc đó cô sẽ biết thôi.]
Kết thúc cuộc trò chuyện với Giang Minh Thanh, Tô Đường nhìn vào tài khoản còn đúng một trăm tinh tệ, thở dài, quyết định đi mua vài bộ quần áo thay đổi trước đã.
Từ khi xuyên đến đây, ngay cả cơm còn không đủ ăn, nói gì đến chuyện có quần áo sạch để thay.
Dù cô đã cố gắng giữ vệ sinh sạch sẽ hết mức có thể, nhưng mấy ngày qua vẫn cảm giác như bản thân sắp bốc mùi đến nơi rồi.
“Rầm”
Vừa mới tắt quang não, đột nhiên có một học viên từ cửa xông thẳng vào phía cô, miệng hét to: “Tin lớn!!”
Thấy sắp bị đâm trúng, Tô Đường lập tức né sang một bên, chỉ là vừa tránh đi, cô lại cảm giác mình va phải thứ gì đó.
Bộp! Một vật gì đó rơi xuống đất, phát ra âm thanh trầm đục.
Ngay sau đó, một bàn tay đặt lên vai cô, ngăn cô tiếp tục lui về sau.
Tô Đường quay đầu lại, lúc này mới phát hiện… cô đã đụng vào người khác.
Lận Như Ngọc, một học sinh đang mặc quân phục đen của trường quân đội Trung Ương, trên ngực áo có hình đại bàng đầu trắng tung cánh, sắc bén và đầy khí thế.
Đôi mắt đen của anh ta lạnh nhạt nhìn cô, đường nét gương mặt tinh tế mà cao ngạo, trên tay là cuốn sách ‘Đường Chủ truyền kỳ’ vốn luôn mang theo bên mình, bây giờ thì đã rơi xuống đất.
Mặc dù Tô Đường không mấy có thiện cảm với trường quân đội Trung Ương, nhưng dù sao cô cũng là người gây ra chuyện này.
Cô dịch sang một bên, cúi xuống, định nhặt cuốn sách lên.
“Xin lỗi, để tôi nhặt giúp.”
“Không cần.”
Vừa mới chạm tay vào mép trang giấy, một bàn tay thon dài đã nhanh hơn cô một bước, cầm lấy quyển sách trước.
Lận Như Ngọc nhíu mày, nhặt sách lên, lấy khăn tay ra, cẩn thận lau sạch từng chỗ vừa bị Tô Đường chạm vào.
Tô Đường: “……”
Rồi rồi rồi. Sạch sẽ quá mức đúng không?
Định kiến này khớp thật đấy.
Cô cạn lời, nhưng ánh mắt bất giác lại liếc qua quyển sách, trên trang sách mở rộng có chi chít ghi chú, gạch chân, đánh dấu? Cái mức độ nghiêm túc này… còn hơn cả cô lúc đi học?!
Dù sao quyển sách này cũng có liên quan đến thân phận bí mật của cô, Tô Đường vô thức muốn nhìn xem anh ta đã viết gì trong đó.
“Bộp.”
Lận Như Ngọc lập tức khép sách lại, liếc cô bằng ánh mắt lạnh nhạt rồi nghiêng người rời đi.
“Xin lỗi nhé, va vào cậu rồi.” Sinh viên vừa lao vào vội vàng xin lỗi, có chút ngượng ngùng.
Tô Đường phất tay, tỏ ý không sao.
Lúc này, đồng đội của cậu ta cũng chạy tới, cau mày nhắc nhở: “Nếu bị huấn luyện viên bắt gặp, ít nhất cũng phải chịu ba bài tập huấn phản ứng đấy. Mà rốt cuộc có tin gì nóng mà vội thế?”
“Tinh hệ AK01 phát hiện một xác chết! Là do Siêu Phàm Chủng vừa mới thức tỉnh giết hại! Hơn nữa… người chết là quân nhân thuộc Khu Quân sự số Hai!”
Thanh niên giật lấy cốc nước từ tay đồng đội, uống một hơi dài rồi nói lớn: “Người đó là một thức tỉnh giả cấp A! Nhưng trước khi bị giết, thậm chí còn không kịp phát tín hiệu cảnh báo, hiện trường không hề có dấu vết giãy giụa!
Huấn luyện viên bên trên đã mở cuộc họp thâu đêm. Quân bộ quyết định nâng mức đánh giá nguy hiểm của Siêu Phàm Chủng cấp A đó lên một bậc nữa!
Nhưng mà, sau khi tăng cấp độ nguy hiểm, nhiệm vụ lần này đã vượt quá mức giới hạn cho phép!
Vậy nên… lần thử luyện của chúng ta bị hủy bỏ rồi. Quân bộ quyết định chuyển nhiệm vụ thu nhận Siêu Phàm Chủng lần này cho Đặc Tình Sở đảm nhận.”
Không khí xung quanh bỗng trở nên xôn xao, đặc biệt là những học viên đến đây để thử luyện.
“Không thể nào! Vậy điểm thực chiến của chúng ta thì sao?”
“Chẳng lẽ bây giờ phải quay về tay trắng à? Chuyến này coi như công cốc?”
Học viên quân sự kia lắc đầu.
“Không đến mức đó.
Lúc nãy tôi đi ngang qua khu nghỉ của huấn luyện viên, có nghe lỏm được một chút. Họ cảm thấy nếu cứ thế từ bỏ bố cục tại khu khảo thí AK01 thì quá lãng phí.
Vậy nên… họ đang định đợi Đặc Tình Sở thu nhận xong Siêu Phàm Chủng cấp A đó, rồi biến nơi này thành địa điểm huấn luyện tân sinh năm nay.
Còn chúng ta sẽ làm trợ giảng cho tân sinh, điểm số thực chiến sẽ được ghi nhận vào năm nay.”
Lần này, những người xôn xao lại trở thành tân sinh đến tham gia khảo thí tuyển sinh. Đặc biệt là Tô Đường, cô gần như trở thành tâm điểm của cả nhà ăn.
Học viên trường quân sự Nhật Bất Lạc nhìn cô với ánh mắt khiêu khích không hề che giấu. Học viên trường quân sự Trung Ương cũng vô thức liếc mắt về phía cô.
Ngoài ra… ánh mắt từ các trường quân sự khác cũng có đủ loại, có thương hại, có hóng chuyện, đủ cả.
Tân sinh duy nhất năm nay có độ thân cận toàn trận doanh cấp SSS, buổi sáng vừa một mình khiêu khích toàn bộ học viên quân sự, thậm chí còn ngang nhiên đè đầu vị trí top 1 của Trường quân đội Trung Ương.
Tô Đường chắc chắn là tân sinh gây ấn tượng sâu sắc nhất với các học viên quân sự.
Không cần bàn cãi, nếu huấn luyện tân sinh năm nay do học viên quân sự các trường đảm nhiệm vai trò trợ giảng, thì cô nhất định sẽ trở thành “đối tượng quan tâm đặc biệt”.
Ngay cả Vệ Nhàn gan lớn như hổ cũng không khỏi hít một hơi lạnh trước những ánh mắt ẩn ý lẫn lộ liễu xung quanh. Cô vỗ vỗ vai Tô Đường, hạ giọng: “Học muội. Xong đời rồi! Tiêu thật rồi!”
Đến cô còn chẳng thể một mình đối đầu với từng này người.
North khẽ nâng ánh mắt xám xanh nhìn Tô Đường, bàn tay trong găng siết nhẹ, dáng vẻ ung dung mà lười nhác.
“Hai triệu một người, trước khi huấn luyện quân sự bắt đầu, có thể khiến một nửa bọn họ không đến được. Nếu đặt hàng ngay bây giờ, số lượng lớn được giảm 20%. Đặt không?”
Mỗi câu đều toát lên khí chất của một “tội phạm ngoài vòng pháp luật”.
Không ít học viên quân sự trong nhà ăn đen mặt.
Trên chiến trường chính diện, một mình North không thể đấu lại nhiều học viên quân sự như vậy. Nhưng phía sau hậu trường… gia tộc Sisyphus có vô số thủ đoạn, không ai có thể coi thường.
“Không cần.”
Tô Đường từ chối không chút do dự. Đừng nói hai triệu, một tinh tệ cô còn phải cân nhắc!
Không biết North lấy đâu ra lòng tin rằng cô có tiền. Chính cô còn chẳng có nổi lòng tin đó!
Bỏ qua những ánh mắt ẩn ý xung quanh, Tô Đường thản nhiên rời khỏi nhà ăn, thậm chí còn tiện tay lấy thêm một phần trái cây tráng miệng.
Những tân sinh đến tham gia khảo thí thấp giọng bàn tán.
“Chậc, đúng là thiên phú thân cận cấp SSS, một chút hoảng sợ cũng không có.”
“Chỉ cần trong kỳ huấn luyện quân sự ký khế ước với một Siêu Phàm Chủng cấp cao, thì dù không đánh thắng trợ giảng, ít nhất cũng có thể bình an vượt qua huấn luyện đúng không?”
“Siêu Phàm Chủng cấp cao đâu dễ ký khế ước vậy? Người thường còn chẳng có cơ hội nhìn thấy chúng. Cậu từng thấy Siêu Phàm Chủng cấp cao nào ở Bạch Hằng tinh chưa?”
Người bên cạnh liếc mắt, vẻ mặt như muốn nói có não thì dùng chút đi.
Người nọ yếu ớt nói nhỏ một câu: “Hôm qua… chẳng phải Jormungandr Điện Hạ chính là Siêu Phàm Chủng cấp Truyền Kỳ sao?”
Những người khác: “……”
Cái này có tính được không chứ?!
Siêu Phàm Chủng cấp Truyền Kỳ mà còn có thể hạ thấp thân phận, ký khế ước với một tân sinh bình thường đến không thể bình thường hơn?
Hơn nữa, với mối quan hệ giữa Jormungandr Điện Hạ và Đường Chủ, chuyện Thần ký khế ước với người khác căn bản không thể xảy ra!
Người nọ vừa nói xong, chính mình cũng thấy hoang đường, lập tức im bặt.
“Cho dù Bạch Hằng tinh có Siêu Phàm Chủng cấp cao sẵn sàng ký khế ước với cậu ta đi nữa, thì đừng quên một điều, tinh thần lực của cậu ta chỉ có cấp C. Khoảng cách giữa cấp bậc của Siêu Phàm Chủng và tinh thần lực quá lớn, người thức tỉnh căn bản không thể chịu nổi.”
“Đúng ha. Nhưng… sao cậu ta vẫn bình tĩnh vậy? Không sợ Nhật Bất Lạc và quân đội Trung Ương nhắm vào sao?”
Vấn đề này, ngay cả Vệ Nhàn cũng tò mò.
Cô nhìn Tô Đường vẫn cứ ăn ăn, cứ uống uống, một chút khẩn trương cũng không có, bèn hỏi: “Học muội? Chẳng lẽ em đã có cách rồi?”
“Cách gì?” Tô Đường nghiêng đầu khó hiểu.
“Cách đối phó với huấn luyện quân sự chứ còn gì nữa!” Vệ Nhàn giậm chân, hận rèn sắt không thành thép: “Trung Ương quân đội thì không chắc có ra tay không, vì bọn họ vốn kiêu ngạo, có khi còn chẳng thèm động thủ. Nhưng đám người Nhật Bất Lạc thì lại không biết xấu hổ, nhất định sẽ nhằm vào em!”
“Không có.” Tô Đường rất dứt khoát.
“Thế bây giờ em đang định đi đâu?” Nhìn dáng vẻ ung dung, mục tiêu rõ ràng như vậy, Vệ Nhàn cứ tưởng cô có kế hoạch gì rồi.
Tô Đường: “Gặp chuyện không thể quyết? Ngủ một giấc đã, mai tính sau.”
Vệ Nhàn: “……???”
Tưởng có sách lược gì ghê gớm, hóa ra là trực tiếp mặc kệ hả?!
Ngay cả North vốn chẳng quan tâm chuyện này, cũng không nhịn được mà quay đầu liếc cô một cái.
Tô Đường tạm biệt nhóm Vệ Nhàn, rẽ sang nhận gói hàng quần áo mua trên mạng.
Hàng chợ giá rẻ, 30 tinh tệ một bộ, lại còn được miễn phí giao hàng. Chất liệu chắc chắn không tốt, nhưng giá rẻ mới là điều quan trọng nhất.
Rất phù hợp với phong cách sống giản dị, tiết kiệm của cô.
Sau mấy ngày sống cảnh bụng kêu réo, túi rỗng tuếch, tiêu chuẩn cuộc sống của Tô Đường đã tụt xuống mức chỉ cần sống là được.
Nhờ mượn quyền hạn của căn cứ tạm thời từ Giang Minh Thanh, Tô Đường ôm đống quần áo sạch, đi vào khu tắm rửa rồi khóa cửa lại.
Mấy bộ quần áo cũ gần sờn rách bị cô vứt bên ngoài, nhưng vẫn chưa nỡ bỏ đi.
Hơi nước bốc lên, làn nước ấm trượt dài trên làn da, cuốn trôi bao mệt mỏi những ngày qua.
Tô Đường thoải mái thở dài một hơi, có đồ ăn no, có nước nóng để tắm, còn suy nghĩ nhiều làm gì chứ! Cô nhất định phải cố gắng học tập, bám trụ trong quân hiệu, tiếp tục vững vàng vặt lông cừu của Quân bộ Liên Bang.
*
Tại căn cứ tạm thời của Đặc Tình Sở, giọng nói của AI vang lên.
“Bíp —— Đã xác nhận danh tính. Chào buổi trưa, Jormungandr Điện Hạ.”
“Yêu cầu thăm viếng của ngài đã được gửi đi, xin vui lòng chờ trong giây lát.”
Trước cổng lớn của Đặc Tình Sở, một thanh niên tóc bạc dài đến tận đầu gối đứng đó. Cổ thon dài bị bao quanh bởi một chiếc vòng bạc đã đứt, đồng tử rắn màu đỏ máu ghim chặt vào cánh cửa kim loại, không chớp mắt. Lạnh lẽo, âm u, tựa loài bò sát máu lạnh.
Cùng với từng giây trôi qua trên màn hình đếm ngược, cơn bạo nộ và sự thiếu kiên nhẫn dần bò lên khuôn mặt yêu dị ấy. Chiếc răng nanh sắc bén của loài rắn từ bờ môi mỏng nhô ra, lý trí vừa vất vả khôi phục lại một lần nữa đứng trước bờ vực sụp đổ.
Quá lâu rồi…
Thân đã chờ đợi Mẫu thân quá lâu rồi… Hối hận và tức giận gào thét trong lòng Thần.
Tất cả là do đã quá lâu Thần không ngửi thấy mùi hương của Mẫu thân.
Khoảnh khắc ngửi được mùi hương ấy, thân thể liền mất kiểm soát, bước vào kỳ động dục sớm hơn dự tính… khiến Thần bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để tìm Mẫu thân…
Nếu Mẫu thân đã rời đi thì sao?
Những nhân loại này… sao lại dám cản trở ngài tìm Mẹ?
Chờ đợi… chờ đợi… Thần đã chịu đủ sự chờ đợi này rồi!
Vảy bạc dần hiện ra trên gò má, đồng tử rắn lạnh buốt ghim chặt về phía trước.
“RẦM!”
Chiếc đuôi rắn bạc vụt lên, quất mạnh xuống cánh cổng. Cổng kim loại vỡ vụn như giấy.
“Tích tích tích——”
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện xâm nhập trái phép——”
Chiếc đuôi rắn lạnh băng lướt qua đống đổ nát, nghiền nát những giọng nói máy móc.
Thanh niên tóc bạc với thân người rắn quét mắt nhìn quanh, sau đó lao thẳng về phía tổng bộ của Đặc Tình Sở.
Nhưng khi lướt qua khu hậu cần, động tác của Thần chợt khựng lại.
Đồng tử rắn đỏ máu co rút mạnh, chiếc lưỡi rắn thon dài chậm rãi thò ra từ bờ môi mỏng xinh đẹp, do dự mà thăm dò mùi vị trong không khí, tựa hồ không dám tin vào cảm giác của chính mình.
Căn cứ tạm thời này không có hệ thống tuần hoàn không khí và nước khép kín. Vì thế, từ khu vực hậu cần, từng luồng hơi nước nóng ẩm lặng lẽ len lỏi vào trong không khí.
Lượng hơi nước ít ỏi này, đối với con người mà nói, gần như không thể nhận ra.
Nhưng đối với Siêu Phàm Chủng cấp Truyền Kỳ có thể thao túng bão tố và đại dương, thì hoàn toàn không khó để bắt được.
Trong hơi nước nóng ẩm ấy, có một tia mùi hương rất nhạt, thoảng qua như có như không… nhưng lại khiến huyết mạch Thần run rẩy.
Một hương vị quen thuộc vô cùng.
“Sssss——”
“Mẫu thân…”
***