Sau khi ta mất tích – Chương 45

Chương 45

***

Tô Đường thấy Jormungandr càng lúc càng tới gần, sợi dây bạc vắt ngang trước ngực lay động nhẹ, đôi chân dài thẳng tắp kia gần như dẫm thẳng lên Báo tuyết đang ẩn thân.

Tóc dài màu bạc còn đang nhỏ nước, rũ xuống gần tới bắp chân, từng giọt mưa lách tách theo tóc nhỏ giọt xuống sàn tàu.

Vòng kim loại đen trên đùi hắn siết chặt quanh bắp chân rắn chắc, ánh kim loại lạnh lẽo lóe lên, từng múi cơ săn chắc nổi bật đến mức không cách nào phớt lờ.

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 44

Chương 44 

***

“…Có khi chỉ là trùng hợp thôi, chắc gì hắn đã muốn lên đây lục soát… Một chủng Truyền Kỳ, đâu thể rảnh rỗi vậy được…” Vệ Nhàn ấp úng giải thích, có phần lúng túng.

Giữa cơn gió bão, sinh vật siêu phàm tóc bạc kia giơ tay lên.

Luồng gió xoáy tốc độ cao ngưng tụ ở đầu ngón tay, hóa thành một lưỡi dao gió sắc bén.

Năm ngón tay thon dài cắm thẳng vào thân phi thuyền.

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 42

Chương 42 

***

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy đôi mắt của Missa bừng sáng, thanh kiếm xuyên thẳng ngực Eustace, Tô Đường không kìm được hít sâu một hơi lạnh, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng xông thẳng lên đỉnh đầu.

Eustace đã  bị thương nặng, nhưng thời gian Missa giáng lâm vẫn còn hơn nửa!

“Phụt!”

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 41

Chương 41

***

Việc triệu hoán có thời hạn, nếu đến khi hết thời gian mà Missa vẫn chưa thể kết thúc trận chiến, thì hắn cũng chẳng còn cơ hội để truy xét thân phận của cô nữa.

Đang suy nghĩ, Tô Đường bỗng cảm thấy một luồng gió mát lướt qua bên cổ, lại như có gì đó mềm mềm lông lá khẽ cọ qua da.

Cô quay đầu lại nhìn, thì thấy là con chồn gió của Giang Minh Thanh.

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 39

Chương 39

***

Eustace ném mấy con mồi xuống đất.

Những tân sinh viên bị tơ nhện trói chặt đứng bất lực sang một bên, trơ mắt nhìn Nhện Mộng Yểm vác Tô Đường đang nằm trên lưng, vui vẻ chạy về phía trung tâm mạng nhện.

Đôi mắt dài hẹp, đầy vẻ yêu dị phi nhân loại khẽ cong, khóe môi nhếch lên, miệng còn khe khẽ ngân nga một giai điệu quái đản nào đó. Ai cũng có thể cảm nhận được tâm trạng rất tốt của hắn.

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 38

Chương 38

***

Nếu như lúc trước Vương Phú Quý chỉ cảm nhận được địch ý từ Nhện Mộng Yểm, thì đến giờ phút này, cậu mới thật sự hiểu: Khi một Siêu Phàm chủng nguy hiểm cấp cao thực sự bộc phát sát ý mãnh liệt, áp lực đó đáng sợ đến nhường nào.

Không khí trong phổi như bị rút sạch, tế bào toàn thân run rẩy không kiểm soát được.

Sự thù địch của đối phương dành cho cậu, trước kia chỉ là kiểu mèo vờn chuột, kiểu thờ ơ chơi đùa, Nhưng hiện tại, sát ý hướng về Jormungandr, lại sắc bén như lưỡi đao xẻ rừng chặt gai, đâm thẳng về phía trước.

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 36

Chương 36 

***

Siêu Phàm chủng thuộc phe tà ác, rất hiếm khi che giấu cảm xúc của mình.

Ghen tị, oán hận, dã tâm, bọn họ từ trước đến nay luôn bộc lộ một cách triệt để.

“Loài sinh vật yếu ớt như thế cũng xứng đáng được người để tâm sao?”

Trong mắt rõ ràng lóe lên ác ý như chất độc, nhưng gương mặt trắng bệch tuấn tú của Eustace lại lộ vẻ thất vọng.

Continue reading