Kiếm Các văn linh – Chương 30

Chương 30

***

Nữ quan Tư Đồng lại hỏi Kim Bất Hoán về tình hình trong Tiểu Kiếm thành cổ. Tuy Trần Tự đã chết, nàng vẫn không quay về Kiếm Môn Học Cung ngay, mà để Kim Bất Hoán đưa thi thể Trần Tự về bẩm báo với thiếu chủ và tiểu thư, còn bản thân thì tiếp tục vào trong thành.

Chu Mãn và Khổng Vô Lộc ẩn mình trong bóng tối, đem toàn bộ cảnh ấy thu vào đáy mắt.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 29

Chương 29

***

Từ lần đầu tiên Chu Mãn đến lấy thuốc, Vương Thứ đã nhận ra vết thương của nàng không phải do đao mà là do tên; không lâu sau, lại truyền ra tin trận chiến ở Giáp Kim Cốc, người của Tống gia gần như toàn quân bị diệt, Trần Tự bị nữ tu thần bí kia đánh trọng thương, Vương Thứ mơ hồ đã đoán được thân phận của nữ tu đó; về sau, tại Xuân Phong Đường của Kiếm Môn Học Cung, hai người lại gặp nhau, Chu Mãn đối diện với nghi vấn của Kim Bất Hoán, mắt cũng không chớp lấy một cái nói lời dối trá, sau đó lại vì chuyện hắn không vạch trần nàng mà cố ý đến cảm ơn. Thân phận của nàng, đến đây cũng chẳng còn che giấu được nữa, còn có gì là không rõ chứ?

Đêm nay, khi đột ngột truyền ra tin phong thành, Vương Thứ đã lo lắng.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 28

Chương 28 

***

Trần Tự vốn dĩ chờ hắn ở phố Vân Lai, là hắn lười qua đó, nên mới sai người dẫn y tới phố Nê Bàn, hẹn gặp nhau trước nghĩa trang này.

Nào ngờ, vừa tới nơi đã xảy ra chuyện?

Phố Nê Bàn là địa bàn của Kim Bất Hoán hắn.

Đổi lại bất cứ kẻ ngoài cuộc nào nhìn vào, e rằng cũng sẽ nghĩ: trên đời sao có chuyện trùng hợp như thế? Trần Tự gặp chuyện, tất có liên can đến hắn.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 27

Chương 27

***

Trên phố, sau khi Trần Tự hạ lệnh xong liền nhấc chân toan quay về Tụ Hương Lâu.

Nhưng lúc này, phía trước có một tên tùy tùng vội vã chạy đến, cúi người bẩm báo: “Bên Kim lang quân đã có tin, hiện đang trên đường trở về, thỉnh ngài đến phố Nê Bàn đợi người.”

Trần Tự cau mày: “Bảo ta đến phố Nê Bàn?”

Tên tùy tùng cẩn thận dè dặt nói: “Chỗ Vân Lai tụ nhiều tu sĩ, người đông mắt tạp, lang quân nói sợ rằng…”

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 26

Chương 26

***

Triệu Nghê Thường lập tức đáp: “Vâng.”

Chu Mãn thì nhẹ nhàng đặt lại chiếc pháp bào thêu bằng chỉ lam sẫm kia lên bàn, không nói thêm lời nào.

Triệu Nghê Thường khom người định lui ra.

Chỉ là khi xoay người, nàng hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn dâng lên một bộ y phục cũ bằng hai tay, nhẹ giọng nói: “Còn có chiếc này nữa. Hôm ấy sư tỷ đến Kỷ La Đường, ta thấy tay áo sư tỷ bị rách. Sáng nay lúc muội đến chỗ tỳ nữ giặt giũ, nhìn thấy y phục cũ này, liền tiện tay lấy kim chỉ khâu vá lại đôi chút. Mong sư tỷ thứ lỗi cho Nghê Thường mạo muội.”

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 25

Chương 25

***

Chu Mãn không nhịn được mà thầm mắng Kim Bất Hoán nói hươu nói vượn, để nàng lâm vào cảnh vô cùng lúng túng như thế này, lại không nghĩ ra được lời nào để vãn hồi.

Đang không biết nên cứu vãn thế nào, bên ngoài tháp truyền tới một tiếng chuông vang.

Đến giờ, Kiếm Phu Tử tới giảng bài.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 23

Chương 23 

***

Nữ hiệp Nga Mi cuối cùng cũng yên tâm rời đi.

Kim Bất Hoán và Vương Thứ lúc này mới thuận lợi đưa Chu Mãn đến tận cửa.

Chỉ là, khi Chu Mãn lấy kiếm lệnh ra mở cửa, Vương Thứ thấy ngón tay nàng đỏ lên, sắc mặt lại có chút trắng bệch, không nhịn được nhắc nhở: “Chuyện tu hành, quý ở tích lũy từng chút một, tiến dần theo thứ tự. Một số phương pháp tuy có thể giúp có thành tựu nhanh nhưng chung quy sẽ tổn thương căn cơ. Chu sư muội lần này liên tiếp chiến đấu với chín người, nội khí tiêu hao nặng nề, nên tĩnh dưỡng vài ngày thì hơn…”

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 22

Chương 22 

***

Chu Mãn không hề say, chỉ vì nàng nhìn thấy chiếc chuông vàng kia, bỗng nhiên nhớ tới những lời hứa mà mình còn nợ người khác. Ngoài thù chưa trả, kiếp này nàng còn có ân chưa báo.

Đời trước, nàng từng tu luyện Nghệ Thần Quyết, lấy được Quyện Thiên Cung, giành được mười hai đạo Kim Giản mà Võ Hoàng lưu lại, chính là đã kế thừa y bát của Võ Hoàng.

Thế nhưng, di nguyện của Võ Hoàng, nàng vẫn chưa hoàn thành.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 21

Chương 21

***

Nói thật, ngay cả Kiếm Phu Tử cũng khẽ sững người, tưởng rằng Chu Mãn vì lúc trước bị làm khó dễ mà ôm lòng bất mãn.

Có điều sự thật với những gì người ngoài nhìn thấy, e rằng có chút sai biệt.

Chu Mãn cúi đầu nhìn thanh trường kiếm bất cẩn trượt khỏi tay mình, rơi xuống bàn, đôi mày bất giác nhíu chặt.

Continue reading