Chương 11
***
“Sao lại thế này?”
Trong lúc Tô Đường còn đang suy nghĩ, những người bên ngoài nhìn chằm chằm vào thiết bị kiểm tra không có phản ứng, thoáng sững sờ.
“Thiên phú cấp 3S, không thể nào lại không có tinh thần lực được.”
Một huấn luyện viên vô thức lẩm bẩm, lập tức bị ánh mắt sắc bén của Khang Dược quét qua.
Bây giờ ai mà dám nguyền rủa hạt giống quý giá của Bắc Hải thì chính là kẻ thù của hắn.
“Sáng rồi!” Có người đột nhiên chỉ vào máy kiểm tra tinh thần, hưng phấn hét lên.
Cột sáng vốn u ám bắt đầu dâng lên từng nấc một.
Vệ Nhàn và những người khác đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Mọi người dán mắt vào cột sáng, muốn xem tinh thần lực của thiên phú 3S rốt cuộc cao đến mức nào.
Tô Đường không biết phải làm gì nếu không thấy điểm sáng, nên dứt khoát điều khiển toàn bộ quang hải tràn ra ngoài.
Chỉ là, vừa mới đẩy ra một chút tinh thần lực, cô đã cảm thấy có thứ gì đó cản trở, giống như đang đi trong đầm lầy, hai chân sa vào bùn, càng đi càng khó khăn.
Nhưng cô nhớ lời Khang Dược dặn: “Có bao nhiêu đuổi bấy nhiêu.”
Tô Đường dốc hết sức bình sinh để kéo biển tinh thần ra ngoài.
“Ong——!”
Ngay khoảnh khắc một lượng lớn quang hải sắp trào ra, cô bỗng cảm thấy đầu ong ong, trước mắt hiện lên một chiếc khóa vòng mờ ảo. Chín vòng tròn lồng ghép vào nhau, tạo thành một chiếc khóa lớn. Càng đến gần, chiếc khóa càng sáng rực.
Còn có cả khóa?
Chẳng lẽ mình dính phải kịch bản tinh thần lực bị phong ấn, vừa tìm manh mối vừa phá giải phong ấn sao?
Tô Đường thử dùng tinh thần lực xông vào chiếc khóa bán trong suốt kia, không ngờ lại… dễ dàng đến bất ngờ?
Chỉ một cú va chạm nhẹ, khóa vòng đã vỡ một góc, tinh thần lực ào ạt tràn ra.
Nếu đây thực sự là phong ấn thì cũng quá dễ phá rồi đấy?
Tô Đường còn đang cảm thán đơn giản quá mức, nhưng ngay khoảnh khắc tinh thần lực tuôn ra, cơ thể cô như bị một chiếc búa khổng lồ giáng mạnh, đầu óc choáng váng.
Cô mơ hồ cảm thấy đầu mũi nóng lên, còn chưa kịp đưa tay chạm vào thì tầm mắt đã tối sầm, lập tức ngất đi.
“Sao lại chảy máu rồi?!”
“Nhanh! Gọi nhân viên y tế! Mau lên!”
Bên ngoài máy kiểm tra, đám đông nháo nhào. Kỹ thuật viên bên cạnh mặt cắt không còn giọt máu.
Trên ghế, máu không ngừng trào ra từ mũi và tai thiếu nữ, các mao mạch trên người cũng vỡ ra, trông vô cùng đáng sợ.
“Tinh thần lực cấp bậc bao nhiêu?”
Có người lao đến chỗ Tô Đường, có người dán mắt vào máy kiểm tra. Cột sáng trên màn hình dừng lại ở đoạn dưới trung bình, hiển thị cấp C.
Huấn luyện viên của Học viện Nhật Bất Lạc thở phào, không giấu được ý cười.
“Tinh thần lực cấp C? Tiếc quá, lãng phí thiên phú 3S rồi.”
Tinh thần lực cấp C, xét theo tiêu chuẩn Liên Bangthì không tệ, nhưng so với thiên phú 3S, đúng là lãng phí của trời.
Dù Siêu Phàm Chủng có bản năng thân cận, thậm chí muốn cộng sinh với cô, nhưng tinh thần lực này căn bản không đủ sức chịu đựng quá trình ràng buộc tinh thần với Dị Chủng cao cấp.
Khang Dược không rảnh để ý đến đối thủ đang hả hê, nhanh chóng đưa Tô Đường vào khoang chữa trị.
Khoảng mười phút sau, khi Tô Đường mở mắt ra, trước mặt là mấy khuôn mặt đầy lo lắng.
“Cảm thấy thế nào? Có khó chịu ở đâu không?”
Huấn luyện viên Khang nghiêm nghị hỏi.
Tô Đường ngồi dậy, cô không thấy khó chịu, chỉ có mùi máu tanh nồng trong mũi. Vốn dĩ cơ thể đã suy dinh dưỡng do ăn bờ ngủ bụi, giờ lại chảy máu, tay chân có chút bủn rủn.
“Tôi không sao.”
Vệ Nhàn và những người khác nhìn gương mặt tái nhợt cùng vệt máu chưa lau sạch trên mặt Tô Đường, chỉ cảm thấy cô đang cố gắng chịu đựng.
“Học muội, sức khỏe quan trọng hơn. Chỉ là kiểm tra nhập học thôi, đừng gắng sức quá.”
Huấn luyện viên Khang gật đầu: “Kết quả kiểm tra đã có, tinh thần lực của em là cấp C. Dù không thể ký kết với dị chủng cao cấp, nhưng với độ thân cận của em, chỉ cần có thiện cảm đủ cao, chưa biết chừng em có thể ký kết với dị chủng cấp B vượt qua giới hạn tinh thần lực.”
Dù hy vọng của học viện Bắc Hải vừa mới thành hình đã bay mất, Khang Dược cũng không quá chán nản.
Không có tinh thần lực cao cấp thì chỉ là không thể phát huy toàn bộ tiềm năng của thiên phú 3S.
Nhưng tinh thần lực cấp C cộng với thiên phú 3S toàn hệ, vẫn là một tương lai đáng mong chờ.
Lịch sử Liên Bang chưa từng có ai thức tỉnh thiên phú toàn hệ, điều này có nghĩa là cô không bị giới hạn, có thể tự do ký kết với tất cả dị chủng thuộc mọi hệ.
Khang Dược rất tò mò, cô bé này có thể đi xa đến đâu.
Tuy nhiên, những lời khích lệ của mọi người không khiến Tô Đường vui lên chút nào.
Cô cầm tăm bông lau vệt máu bên mũi, hai mắt trống rỗng, như một con cá mặn mất đi ý chí sống.
Không phải vì kết quả kiểm tra, mà là vì những dòng cảnh báo đỏ chót trước mắt.
【Khóa bảo vệ tinh thần lực đã bị hỏng. Tinh thần lực rò rỉ vượt quá giới hạn chịu đựng của cơ thể. Vui lòng nâng cao thể chất kịp thời, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.】
【Đang tính toán dữ liệu…】
【Giai đoạn một – Đếm ngược sinh mệnh: 10 ngày】
【Vui lòng nâng thể chất lên cấp D trong vòng 10 ngày.】
Khi kiểm tra tinh thần lực, chiếc khóa mà cô nhìn thấy không phải phong ấn gì cả, mà là một cơ chế tự bảo vệ.
Cơ thể hiện tại của cô là một cơ thể nguyên bản chưa từng vận động, bị đồ ăn vặt và nước ngọt ăn mòn, chạy 1000 mét thôi cũng đã thở hồng hộc. Thể chất yếu ớt này căn bản không thể chịu nổi tinh thần lực khổng lồ.
Vì vậy, hệ thống đã phong tỏa và cách ly tinh thần lực của cô, ngăn không cho cơ thể bị tinh thần lực bành trướng đến mức phá hủy.
Nhưng đồng thời, do bị phong tỏa, tinh thần lực cũng không thể bị thiết bị của Liên Bang phát hiện.
Chỉ là, khi kiểm tra tinh thần lực, cô lại tự mình đâm thủng cái khóa đó một lỗ, khiến tinh thần lực không ngừng tuôn trào ra ngoài.
Trong thời gian tới, khi tinh thần lực tiếp tục rò rỉ, cấp bậc tinh thần lực của cô sẽ không ngừng tăng lên.
Nhưng giống như một cỗ máy cũ kỹ phải gánh vác ngày càng nhiều trọng tải, nếu cô không nhanh chóng nâng cấp “linh kiện” – tức là rèn luyện cơ thể, thì sớm muộn gì cũng sẽ bị tinh thần lực khổng lồ nghiền nát.
Giờ đây, tinh thần lực dồi dào ngược lại đã trở thành thanh gươm Damocles treo lơ lửng trên đầu cô. Một khi thể chất không theo kịp tốc độ tăng trưởng của tinh thần lực, thanh kiếm này sẽ lập tức chém xuống cổ họng.
Tô Đường ôm trán thở dài. Tại sao cô lại dại dột đến mức tự tay phá khóa chứ?
Nhìn những gương mặt xung quanh đang khuyên cô đừng quá để tâm đến kết quả kiểm tra tinh thần lực, Tô Đường: Nỗi khổ này, ai thấu…
Cô làm sao mở miệng nói được đây? Cô không lo tinh thần lực quá thấp, mà là quá cao!
“Cấp C thực ra đã rất tốt rồi. Đừng buồn nữa.”
Một cậu nhóc mũm mĩm đứng bên cạnh Tô Đường, mặt nhăn lại, nội tâm lương thiện khiến cậu chần chừ một lát, rồi vẫn lên tiếng: “Cùng lắm thì sau khi nhập học, tôi bao cậu ăn nửa tháng.”
Cậu không ngờ kết quả kiểm tra lại khiến Tô Đường suy sụp đến thế.
Ngay cả khi bọn họ đắc tội với Midgard Serpent, cậu cũng chưa từng thấy sắc mặt cô ấy thê thảm đến vậy.
Dù cô đã từng lừa cậu, hố cậu, nhưng lấy đức báo oán, tha thứ cho kẻ lầm đường lạc lối, cũng là điều mà Ngài Uriel đã dạy bọn họ. Thôi thì, coi như bồi thường cho nỗi đau khổ của cô vậy.
Vừa dứt lời, cô gái vốn yếu ớt như sắp chết lập tức ngẩng đầu, ánh mắt lấy lại chút sinh khí.
“Tiêu chuẩn bữa ăn thế nào?”
Vẻ mặt cậu nhóc đầy bất đắc dĩ: “Theo tiêu chuẩn cao nhất.”
“Cậu đúng là người tốt!”
Vừa rồi còn uể oải vô lực, hiện tại hai mắt Tô Đường bừng sáng, đầy cảm kích vỗ vai cậu.
Nhóc mập quay đầu đi, hơi lúng túng gãi tai: “Sau này đừng lừa tôi nữa là được.”
Tôi có lừa cậu bao giờ đâu, là do cậu không tin thôi mà.
Tô Đường âm thầm tính toán lượng thực phẩm giàu năng lượng cô cần ăn trong mười ngày tới, cùng với cường độ luyện tập cần thiết để nâng thể chất lên cấp D.
Cô hỏi Khang Dược có cách nào tăng thể chất nhanh không.
Nghe vậy, Khang Dược lập tức cau mày, nghiêm túc nhìn cô:
“Sau khi nhập học, nhà trường sẽ có kế hoạch huấn luyện phù hợp cho các em. Đừng nóng vội, cưỡng ép bản thân ngược lại sẽ gây hại cho cơ thể.”
Lý lẽ này cô đương nhiên hiểu. Nhưng vấn đề là, trên đầu cô đang treo một thanh đại đao tinh thần lực, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, sao mà không gấp cho được?
“Nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Khang Dược dặn dò, “Danh sách trúng tuyển chính thức sẽ được công bố vào ngày mai.”
Tô Đường gật đầu. Cô không có chỗ nào để đi, quyết định nằm luôn trong phòng y tế một đêm.
Chỗ ở miễn phí, không tận dụng thì phí quá.
Khang Dược còn bận rộn với công tác tuyển sinh nên rời đi trước. Nhóc mập ngồi với Tô Đường một lát rồi cũng phải về nhà báo cáo kết quả kiểm tra với cha mẹ, trước khi đi còn gọt cho cô một quả táo.
May mắn là, Giang Minh Thanh để lại cho cô một quang não.
“Trong quang não đã nhập sẵn thông tin danh tính tạm thời của cậu, có thể dùng để kết nối mạng và thực hiện một số đăng ký xác thực thông thường.
Sau này, khi tra được thân phận thật sự của cậu, thông tin sẽ được cập nhật lại.
Nhưng mà, tiền mua quang não này sẽ ghi vào tài khoản của cậu, sau này có tiền thì trả lại.”
Tô Đường nhìn khoản nợ mới đội lên mấy vạn, im lặng không nói gì.
Quang não đắt thế à?!
Nhưng dù không phải miễn phí, có được quang não đồng nghĩa với việc cô đã thoát khỏi thời kỳ đồ đá, một bước tiến vào kỷ nguyên thông tin.
Phòng y tế còn có thiết bị kết nối thực tế ảo, có thể liên kết với quang não để truy cập mạng ở chế độ toàn tức hoặc bán toàn tức.
Tối hôm ở Cục An Ninh, nhóc mập đã từng giảng giải cho cô rất nhiều về hệ thống mạng thực tế ảo.
Siêu Phàm Chủng cực kỳ hiếm thấy, đặc biệt là những Siêu Phàm Chủng cấp cao, lại càng khan hiếm hơn.
Để giúp công dân hiểu hơn về Siêu Phàm Chủng, Liên Bang và Đế Quốc đã hợp tác phát triển công nghệ mô phỏng thực tế ảo, tạo ra một hệ thống mạng mang tên “Bình Minh”.
Hai bên cùng chia sẻ cơ sở dữ liệu về Siêu Phàm Chủng, xây dựng một số phó bản mô phỏng.
Trong mạng thực tế ảo Bình Minh, người bình thường có thể tiếp cận các Siêu Phàm Chủng mô phỏng theo dữ liệu thực tế, thậm chí có thể tham gia các phó bản thử thách. Nếu đánh bại được đối thủ, họ sẽ nhận được điểm thưởng.
Tuy nhiên, đa số Siêu Phàm Chủng xuất hiện trong phó bản đều thuộc phe hỗn loạn hoặc đã sa đọa, từng là kẻ thù của nhân loại. Chúng phần lớn đã bị trấn áp hoặc biến mất trong dòng chảy lịch sử.
Siêu Phàm Chủng sẽ không thực sự chết đi. Sau khi bị “tiêu diệt”, chúng sẽ tạo ra một “hạch nhân”. Sau một thời gian ngủ say, hạch nhân sẽ thức tỉnh trở lại.
Những Siêu Phàm Chủng đã biến mất, một ngày nào đó sẽ thức tỉnh, trở thành mối đe dọa mới đối với nhân loại.
Việc thu thập dữ liệu của những Siêu Phàm Chủng sa đọa, đưa vào tinh võng toàn tức để tạo thành các phó bản chiến đấu, cũng chính là để đối phó với mối đe dọa có thể bùng phát bất cứ lúc nào.
Dĩ nhiên, sức mạnh của Siêu Phàm Chủng trong phó bản không thể sánh với thực thể ngoài đời thực.
Nhưng cũng bởi vì nhân loại sẽ không thực sự tử vong trong không gian toàn tức, điều này đã trở thành phương thức huấn luyện an toàn nhất.
Hơn nữa, rất nhiều người thích xem các chiến đội khác nhau khiêu chiến phó bản. Nhiều đội ngũ sẽ thử nghiệm những đội hình và phương thức tác chiến khác nhau, khiến trào lưu này dần trở thành một xu hướng phổ biến khắp toàn dân.
Những chiến đội có thể chinh phục các phó bản Siêu Phàm Chủng cấp độ khó cao thường được xem như đội ngũ ngôi sao, giống với làn sóng eSports vào thế kỷ 21.
Tuy nhiên, những thông tin này không khiến Tô Đường quá bận tâm. Thứ cô quan tâm là: nghe nói cái này có thể kiếm tiền.
Mà cô, đúng lúc đang thiếu tiền.
Không có việc gì làm, Tô Đường nghiên cứu một lát, kết nối vào toàn tức võng, tìm kiếm cơ hội phát tài.
Những người mới gia nhập tinh võng cần phải xác thực thân phận và thiết lập danh hiệu.
Tinh võng áp dụng chế độ thực danh, không cho phép thay đổi lớn về ngoại hình và chiều cao, nhưng có thể thêm phụ kiện mặt nạ và lựa chọn kích cỡ trang phục ban đầu.
Tô Đường chọn một bộ quần áo rộng rãi, đeo thêm một chiếc mặt nạ cơ bản, sau đó gõ vài chữ vào ô đặt tên —【Bất cứ khó khăn nào cũng có thể đánh bại tôi】.
Mã số A137444, xác nhận danh hiệu tinh võng là 【Bất cứ khó khăn nào cũng có thể đánh bại tôi】?
Một thông báo nhảy ra trước mắt, Tô Đường nhấn xác nhận, tiến vào tinh võng.
Phông nền vũ trụ xanh thẳm xung quanh nhanh chóng rút đi, cảnh tượng trước mắt thay đổi, cô đã đặt chân vào một đại sảnh rộng lớn.
Người đến người đi tấp nập, mỗi người đều có phong cách ăn mặc khác nhau.
Trên bầu trời treo lơ lửng vô số màn hình, bên trong là hình ảnh các chiến đội dẫn dắt Siêu Phàm Chủng khế ước của mình đối đầu với Siêu Phàm Chủng sa đọa trong phó bản.
Trên các màn hình còn có nhãn dán, bảng xếp hạng độ hot.
Chỉ cần cô tập trung nhìn vào một màn hình, hình ảnh đó sẽ phóng to ngay trước mắt cô.
Những hình ảnh hoa cả mắt khiến Tô Đường có chút nhức đầu, cô quyết định trước tiên sẽ tìm hiểu tính năng hệ thống rồi mới quay lại xem những video này.
Bỗng nhiên—
“Bùm! Bùm! Bùm!”
Tất cả màn hình lớn nhỏ đang lơ lửng trên không trung đột ngột vỡ tan, hóa thành vô số điểm sáng.
Tô Đường khựng bước.
Những ánh sao vỡ vụn vừa rơi xuống một nửa liền đột ngột bay ngược lên, ngưng tụ lại, tạo thành một màn hình khổng lồ, bá đạo chiếm lĩnh toàn bộ tầm nhìn của mọi người.
Dòng tiêu đề rực lửa chớp nháy trên đầu màn hình:
#Lần đầu mở khóa! Phó bản khiêu chiến Siêu Phàm Chủng sa đọa cấp nguy hiểm cao!#
#Chiến đội Thần Hưng vs Mèo Hề#
#Đứng đầu bảng nhiệt độ trong vòng mười phút#
#Đứng đầu bảng xu hướng tăng nhiệt độ#
#Đứng đầu bảng quà tặng trực tiếp#
Ngọn lửa bốc cháy xung quanh màn hình lơ lửng.
Tô Đường: “……”
Không ngờ ở thời đại tinh tế cũng có trò livestream giật gân thế này.
Những người xung quanh cũng bị thu hút bởi màn hình lớn.
“Trời má! Phó bản này mới mở khóa mười phút thôi mà? Đã leo lên top 1 nhiệt độ rồi! Còn được hiển thị cỡ lớn ngay vị trí trung tâm! Đỉnh thật!”
“Dù gì cũng là phó bản Siêu Phàm Chủng cấp nguy hiểm cao vừa được Liên Bang giải mã!”
“Phó bản mới bao giờ cũng hot, tôi cũng muốn thử một lần, tiếc là bị cơ chế sàng lọc loại ra rồi.”
“Mèo Hề biến mất mấy trăm năm rồi nhỉ… Liên Bang đột nhiên tạo ra phó bản của nó, không lẽ vì đã phát hiện ‘hạch’ của nó sắp thức tỉnh? Xì… Sắp có sóng gió nữa rồi sao?”
“Không đến mức đó đâu. Khi Liên Bang phát hiện một ‘hạch’ sắp thức tỉnh, họ sẽ mở phó bản huấn luyện ít nhất trước một trăm năm.
Mà Mèo Hề còn là cấp nguy hiểm cao, Liên Bang chỉ càng mở phó bản sớm hơn thôi.
Ít nhất, trong quãng thời gian chúng ta còn sống, vẫn tạm thời an toàn.”
“Các cậu đoán xem, chiến đội Thần Hưng lần này có thể khai hoang thành công không? Nếu làm được, họ chắc chắn sẽ bùng nổ độ nổi tiếng!”
“Đừng mơ, phó bản cấp nguy hiểm cao làm sao có thể khai hoang thành công ngay lần đầu tiên. Lần này họ có thể trụ được nửa tiếng là đã giỏi lắm rồi. Năm đó Liên Bang huy động biết bao chiến hạm, bao nhiêu thức tỉnh giả cấp S mới trấn áp được Mèo Hề cơ mà!”
Mèo Hề?
Khóe miệng Tô Đường co giật, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh một con mèo dưới danh nghĩa một thân phận khác.
Không lẽ… lại là con mèo đó?
Một dự cảm không lành dâng lên trong lòng, cô ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn trên không trung.
Hình ảnh trên màn hình hơi u tối.
Mấy người mặc chiến phục đang nấp sau tường, lồng ngực phập phồng dữ dội, ép giọng xuống, từng hơi thở dồn dập giống như chim sợ cành cong.
Những giọt mồ hôi lớn lăn dài từ khóe mắt, chân mày, nhưng không ai dám đưa tay lên lau. Sợ rằng chỉ cần khẽ động… sẽ đánh động kẻ săn lùng đang truy sát bọn họ.
“Cộc, cộc.”
Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, không nhanh không chậm, nhưng lại như từng nhát búa nện thẳng vào trái tim con mồi.
Hiệu ứng âm thanh bao trùm cả đại sảnh, tựa như vang lên ngay bên tai mỗi người, khiến cả những khán giả vốn dĩ không liên quan cũng căng thẳng đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nhưng màn hình chỉ hiển thị góc nhìn của người thách đấu, không ai có thể thấy chủ nhân của những bước chân kia.
Tiếng bước chân từ xa đến gần, như bóng ma tử thần đang lặng lẽ áp sát.
“Bộp.”
Tiếng bước chân đột ngột dừng lại.
Sau bức tường, những người thách đấu siết chặt vũ khí trong tay, gân xanh trên trán nổi rõ, chuẩn bị cho trận tử chiến.
Ngay khi tất cả đều nín thở đến cực hạn, tiếng bước chân lại dần dần xa đi.
Trên màn hình, những người thách đấu toàn thân đẫm mồ hôi khẽ thở phào.
“Phù.”
Trong đại sảnh, những khán giả cũng đồng loạt thả lỏng: “Không bị phát hiện! Chỉ cần đợi thêm năm phút nữa, kỹ năng của đội Thần Hưng hồi lại, có khi còn cơ hội lật kèo.”
Đội Thần Hưng cũng có chung suy nghĩ. Nghe thấy tiếng bước chân không còn, họ quay người, chuẩn bị đổi vị trí để lên kế hoạch tiếp theo.
Nhưng ngay khoảnh khắc họ xoay người, một tràng cười sắc nhọn chói tai đột ngột vang lên sau lưng họ—
“Surprise!!!”
Góc nhìn trong màn hình rung mạnh theo nỗi kinh hoàng của chủ nhân nó, một gương mặt điên cuồng tuyệt mỹ bỗng chốc phóng đại ngay trước mắt.
Mái tóc đen mềm mại tung bay theo chuyển động của hắn, những sợi tóc dính đầy máu đỏ sệt sệt.
Một gương mặt phủ họa tiết đỏ đen của bộ bài tây.
Nửa chiếc mặt nạ lệch nghiêng trên trán phải, đôi đồng tử dọc màu xanh thẫm không thuộc về con người. Đôi môi tô son đỏ tươi nhếch lên, nụ cười điên loạn tột cùng lộ ra những chiếc răng nanh sắc nhọn trắng ẩn.
Trong khi ánh mắt kinh hoàng của đội Thần Hưng còn đang hướng về hắn, vô số quân bài đã bay ra từ đầu ngón tay hắn.
Những quân bài xoay tròn như bão tố bướm đêm, hóa thành lưỡi dao cắt nát chiến phục, máu thịt tung tóe, toàn bộ màn hình ngay lập tức bị che phủ bởi lớp mờ cấm hiển thị.
【Game Over】
Màn hình tối sầm, chỉ còn lại những con chữ đỏ máu to tướng.
Tiếng hít khí lạnh vang lên khắp đại sảnh, ai nấy đều chìm trong cơn chấn động, không ai thốt nên lời.
“Mười ba phút… Không ngờ đội Thần Hưng lại bị diệt nhanh đến thế…”
“Hoàn toàn không có cơ hội phản kháng!”
“So với thất bại, có ai thấy nụ cười của Mèo Hề kinh dị đến sởn gai ốc không? Khoảnh khắc camera xoay lại, tôi nổi hết da gà!”
“Thực ra hắn đã sớm phát hiện ra đội Thần Hưng rồi. Hắn cố ý giả vờ rời đi, chỉ để tận hưởng khoảnh khắc con mồi tưởng mình thoát nạn, từ vui mừng tột độ đến tuyệt vọng thê lương. Giống như mèo vờn chuột vậy, đùa bỡn chán rồi mới giết.”
“Tâm lý thật biến thái… Tôi run hết cả người, đám dị chủng hỗn huyết này, chỉ cần tin vào các chủ tể vực sâu, tên nào cũng nguy hiểm cực cao!”
“…… Nếu một kẻ sa đọa như thế này thức tỉnh… chắc chắn sẽ là đại họa của Liên Bang.”
Những cuộc thảo luận nổ ra ầm ĩ khắp quảng trường.
Tại lối ra của phó bản, vài thân hình nhuốm máu bị “tống” ra ngoài. Cơ thể họ đã được tinh võng khôi phục lại trạng thái ban đầu, nhưng gương mặt thì trắng bệch đến dọa người.
Dù hệ thống đã giảm bớt cảm giác đau đớn, nhưng nỗi đau bị quân bài lăng trì vẫn không phải chuyện dễ chịu.
Một đám đông lập tức ùa tới chỗ đội Thần Hưng, nhưng họ chẳng còn tâm trạng trả lời bất cứ câu hỏi nào. Ngay khi vừa thoát khỏi phó bản, tất cả lập tức đăng xuất, biến mất không chút tăm hơi.
Mọi người đành thu lại ánh mắt tiếc nuối, nhưng ngay lúc này, trên bầu trời, màn hình vốn phải tối đen sau khi phó bản thất bại, lại không hoàn toàn tắt đi.
Chiếc màn hình khổng lồ bao phủ cả bầu trời đại sảnh nhấp nháy vài lần như tín hiệu kém, hình ảnh dần dần mờ tối, nhưng ngay sau đó…
Nó lại sáng lên.
“Xin gửi lời chào đến chư vị~”
Một giọng nói chậm rãi, thanh nhã vang lên.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên màn hình khổng lồ.
Thanh niên có gương mặt họa tiết bài tây đang ngồi trên lan can một tòa cao ốc. Mái tóc nhuốm máu tung bay dưới màn đêm, hai chiếc tai mèo hình tam giác khẽ động giữa những sợi tóc mềm mại.
Sau lưng hắn là vầng trăng tròn to lớn, ánh trăng lạnh lẽo phản chiếu từ phía sau, làm đôi mắt xanh lục của hắn phát ra thứ ánh sáng u ám đáng sợ.
Đôi chân thon dài của hắn vắt chéo ưu nhã, chiếc đuôi mèo đong đưa phía sau, một tay nhẹ nhàng tháo chiếc mặt nạ lệch bên trán xuống.
Sau đó, hắn dang rộng hai tay, thực hiện một động tác cúi chào khoa trương như đang vén mũ, khóe môi nở nụ cười vừa tao nhã, vừa nhuốm mùi máu tanh quỷ dị.
“Ta là Klauka, đứa con được Mẫu thân sủng ái nhất~”
“Xin hỏi, có ai nhìn thấy Mẫu thân của ta không?”
***