Mộng hồi Tây Châu – Chương 3

Chương 3: Gặp lại

***

Hải Triều chưa từng thấy Lương Dạ thê thảm đến thế bao giờ. Hắn chỉ mặc một lớp trung y, toàn thân ướt sũng, vạt áo dính đầy bùn đất, còn lấm tấm cả vết máu, dáng đi rất lạ, hình như chân tay bị thương.

Ba năm không gặp, hắn cao hơn trước nhiều, lại gầy hơn, vẻ non nớt thuở thiếu niên đã lui, hiện rõ những đường nét góc cạnh, càng thêm thanh tú thần tuấn.

Continue reading

Mộng hồi Tây Châu – Chương 1

Chương 1: Hải Triều

***

“Cái gọi là ‘dưới bảng vàng bắt con rể’ chẳng qua chỉ là một cách nói, vốn dĩ là hai bên đều thuận lòng, làm gì có chuyện ép buộc.”

“Thiên kim của Thị trung có tài văn chương như ngọc, dung nhan khuynh thành, với Lương Tử Minh quả là một đôi trời sinh.”

“Tại yến hội thám hoa bên hồ Khúc Giang, hai người họ dùng thơ xướng họa, vừa gặp đã động lòng, sao có thể nói là ép buộc?”

Continue reading

Cơn khát – Chương 32

Chương 32

***

Sau khi đăng bài viết, lượt bình luận ít ỏi đến đáng thương.

Giang Bảo Thuần đã lường trước được điều này, nên cũng không đến mức quá thất vọng.

Dù sao thì tình huống lạc quan nhất mà bọn họ kỳ vọng cũng chỉ là bài viết được thuật toán đẩy đến trước mặt khách tham quan, từ đó khơi lên một chút thảo luận.

Continue reading