Sau khi ta mất tích – Chương 29

Chương 29

***

Trong mấy năm gần đây, Trường quân đội Liên Bang và Trường quân đội Tây Lăng cứ tranh nhau mãi vị trí thứ ba và thứ tư trong bảng xếp hạng.

Với tâm lý kiểu “mình không có được thì người khác cũng đừng hòng có”, Trường quân đội Liên Bang vừa ra sức tiếp thị bản thân, vừa không quên dẫm một phát lên hàng xóm Tây Lăng.

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 28

Chương 28 

***

“Ối dào.” Giáo quan trường Tây Lăng lập tức lùi về sau một bước.

“Tô Đường có thiên phú học cận chiến tốt như thế. Cổ võ và kỹ thuật vật lộn bên Tây Lăng bọn tôi ấy à, đến trường quân đội Trung Ương còn phải nhường một bậc, để cô ấy lại trường Bắc Hải của mấy người chẳng phải là phí nhân tài hay sao?!”

“Ông nhìn xem, tôi chỉ mới đấu vài chiêu với Tiểu Sư Tử họ Lệnh, cô nhóc này đứng bên học lỏm hết sạch, người ta đam mê học võ biết bao nhiêu chứ!”

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 27

Chương 27

***

Các huấn luyện viên đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Khang Dược của trường Bắc Hải.

Nụ cười trên mặt huấn luyện viên Khang đã cứng đờ, treo lơ lửng trên gò má, không lên nổi mà cũng chẳng hạ xuống được.

Ban đầu còn tưởng rằng, so với North không có chút tinh thần danh dự nào và Vệ Nhàn bốc đồng nóng nảy, Tô Đường sẽ là một học sinh nghe lời dễ dạy dỗ. Ai dè, đứa sau lại càng “có cá tính” hơn đứa trước.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 40

Chương 40

***

Người ngoài có lẽ sẽ thấy nàng thiếu một đoạn ngón út, thế nào cũng chẳng dính dáng gì đến chữ “Mãn”, thế nhưng Chu Mãn dường như lại không nghĩ như vậy.

Kim Bất Hoán không khỏi ngẩn ra, một lúc sau mới bỗng nhiên phản ứng lại: “Khoan đã, ý ngươi vừa rồi… là đồng ý sao?”

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 39

Chương 39

***

Vi Huyền vẫn hoảng hốt như trong mộng, Vương Thứ lại nói thêm điều gì đó, song ông ta chẳng nghe được, trong đầu chỉ còn văng vẳng một câu duy nhất: “Ta không muốn.”

Khi ông ta từ trong phòng bước ra, câu ấy vẫn cứ vọng mãi trong tâm trí.

Nhất Mệnh tiên sinh đã đứng đợi dưới hành lang một lúc.

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 38

Chương 38

***

Từ xa trông theo bóng dáng Chu Mãn rời đi, Thương Lục chau mày, vẻ mặt nặng nề: “Sao nàng ta lại xuất hiện trong Bệnh Mai Quán?”

Vẻ mặt Vi Huyền cũng chẳng nhẹ nhõm hơn: “Nàng đã được Vương thị tiến cử vào học cung, theo lý mà nói, công tử vốn sẽ không nguyện ý kết giao với nàng mới phải.”

Nếu không phải như vậy, năm đó hắn đâu đến mức phải liều lĩnh đồng ý cho Chu Mãn nhập học cung?

Continue reading

Kiếm Các văn linh – Chương 36

Chương 36

***

Lúc này sắc trời chiều đã chìm xuống, bóng đêm dần phủ, thế nhưng khi người kia nở nụ cười, đôi mắt đen thẳm hiếm hoi lộ ra vài phần sáng rỡ, sinh động hẳn lên, mang theo cảm giác sống động.

Chu Mãn thấy vậy cũng không nhịn được mà bật cười.

Chỉ là, bên tai còn mơ hồ nghe thấy tiếng binh khí va chạm từ phía cổng thành, trong đáy mắt nàng hiện chút u ám, ánh nhìn lại rơi về phía Đông phố Nê Bàn.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 389-390

Chương 389: Người mang chữ “Khang”

***

Lời lão thái giám vừa dứt, Cố Thậm Vi lập tức quay đầu nhìn sang Ngụy công công, thấy sắc mặt hắn cũng đầy kinh ngạc, không có vẻ gì là giả bộ.

Nàng khẽ nhíu mày, hỏi thẳng lão thái giám: “Xác định là đã chết thật sao? Trước khi chết có ai nghiệm thi thể chưa?”

Continue reading