Đệ nhất hung kiếm – Chương 407-408

Chương 407: Chứng cứ cuối cùng ở đâu?

***

Giang thái sư nghe đến đây, lòng chấn động dữ dội, môi ông ta mấp máy, tránh đi ánh mắt sáng rực như thiêu đốt của Lý Minh Phương.

Lý Minh Phương hít sâu một hơi, chậm rãi bước đến trước công đường, quỳ thẳng xuống.

“Phủ doãn đại nhân, tiểu nữ có thể chứng minh: viên ngọc thủy tiên ấy vốn là vật sở hữu của công gia ta, Giang thái sư. Viên ngọc đó tuy trông giản đơn, nhưng là ngọc liệu trong đồ cưới của mẫu thân ta. Thoạt nhìn chẳng có gì đặc biệt, nhưng nếu dùng tay vuốt ve, sắc lục bên trong sẽ dần hiển lộ, tựa như được nước mưa tẩy rửa, trở nên tươi sáng, trong vắt như giọt sương mai.”

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 405-406

Chương 405: Lý Minh Phương đến rồi

***

Hắn vốn nghĩ, Viên Hoặc đã chết, chết rồi thì chẳng còn ai đối chứng, hắn chỉ cần tùy tiện bịa ra một cái cớ là có thể qua mặt được mọi người.

Thế nhưng lời của Cố Thậm Vi lại khiến hắn bừng tỉnh.

Tề Vương là người thế nào? Tính tình do dự, lưỡng lự. Việc quyết định vào tháng Ba năm ngoái, đến tháng Ba năm nay làm được đã là nhanh rồi.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 403-404

Chương 403: Nhân chứng hấp hối Lục Dực

***

Cố Thậm Vi vừa nói, lại chưa vội mời nhân chứng ra mà tiếp tục thuật lại vụ án.

“Khang Dụ vừa chết, chẳng còn ai kiên quyết cắn chặt không buông Giang thái sư nữa. Nhưng ngươi làm chuyện mờ ám, trong lòng vẫn thấp thỏm, lo sợ Hạ tri huyện lại trở mặt.”

“Thế là nghĩ ra một kế mượn dao giết người. Ngươi âm thầm gửi mật tín cho Quan ngự sử, tố cáo tri huyện Trường Châu Hạ Trọng An. Hạ Trọng An vừa chết, ngươi lại lo ba trang sổ sách còn sót rơi vào tay kẻ khác, nên phái Viên Hoặc xuống Giang Nam.”

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 401-402

Chương 401: Dùng Tề Vương đối phó Thái sư

***

Cố Thậm Vi không hề tỏ ra bất ngờ.

Phản ứng của Giang thái sư sớm đã nằm trong dự liệu của nàng, nàng còn sống thì Giang Nhị Lang cùng lắm cũng chỉ phạm tội mưu sát chưa thành, nhưng Khang Dụ và Phúc Nhã thì lại khác.

Nếu Giang Nhị Lang còn dám tự mình gánh hết, vậy hắn phải giải thích cho rõ vì sao thân là ngoại thần lại có thể nửa đêm lẻn vào hoàng cung.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 399-400

Chương 399: Cách phá cục của Thái sư

***

Giang thái sư lạnh nhạt liếc nhìn Cố Thậm Vi một cái: “Hoàn toàn là lời hoang đường.”

“Bàn cờ vốn là vật của Liễu chưởng quầy, nếu trên đó có độc, thì Cố đại nhân hẳn nên cùng lão phu cáo buộc nàng ta mưu sát mới phải.”

“Sao ngươi còn trẻ tuổi mà lại hồ đồ như thế, trái lại chỉ nhằm vào một mình lão phu! Ngày mai lão phu còn phải lên triều, nếu Cố đại nhân cứ dây dưa lằng nhằng như vậy, thì đành xin lỗi, lão phu không thể bồi con nhóc như ngươi đùa giỡn nữa!”

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 397-398

Chương 397: Ta chính là chứng cứ

***

Trong đầu nàng, trong mộng tưởng, nàng đã vẽ đi vẽ lại không biết bao nhiêu lần cảnh “chân tướng sáng tỏ”.

Nàng từng nghĩ, đến khi ấy, nàng sẽ xúc động đến mức nghẹn ngào không nói nên lời, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Thế nhưng khi sự việc thực sự xảy đến, nàng lại vô cùng bình tĩnh.

Bình tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng hô hấp rối loạn đôi chút bên cạnh mình của Giang thái sư.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 395-396

Chương 395: Tú tài gặp binh lính

***

Phủ Giang thái sư cách hoàng cung chẳng xa, nằm ở vị trí đắc địa nhất trong thành Biện Kinh.

Thực ra Cố Thậm Vi từng đến nơi này một lần. Khi ấy nhà họ Giang đang mai mối cho Giang Tứ Lang một cô nương, lúc đó hắn và Lý Minh Phương ngược nhau mỗi ngày đến mức trời đất đảo điên.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 393-394

Chương 393: Ta có thể chứng minh tấm lòng chân thật của mình

***

Lúc Cố Thậm Vi thốt ra lời ấy, đầu nàng khẽ lắc lư một chút.

Hàn Thời Yến đang ngồi xổm bên cạnh, lại lần nữa ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt quen thuộc, chính là mùi mà hắn luôn yêu thích, dịu nhẹ mà ngọt ngào, tựa như viên kẹo hạnh nhân mới ra lò.

Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Hàn Thời Yến. Hắn bất chợt nghiêng người, thò tay vào rương, lấy ra chiếc gối ngọc đã rạn nứt, nâng lên rồi khẽ ngửi.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 391-392

Chương 391: Tiền của ta, nàng cứ tiêu

***

Cái gọi là tạo hoá trêu ngươi, chính là như vậy ư?

Ai có thể ngờ rằng, Vương Thân về già mới có con, một lòng chỉ mong cứu chữa cho nhi tử Vương Cảnh, chẳng màng thăng quan, chẳng muốn thị phi, chỉ tiện tay ném viên ngọc thủy tiên kia vào trong rương. Ông căn bản chưa từng nghĩ sẽ tra xét gì thêm.

Vậy mà chỉ vì một cái liếc nhìn, liền khiến cả nhà chôn vùi trong tai hoạ.

Continue reading

Sau khi ta mất tích – Chương 30

Chương 30 

***

Tô Đường vốn tưởng “thả ngẫu nhiên” là chỉ bọn họ sẽ được phân tán đến một địa điểm nào đó bên ngoài khu huấn luyện một cách ngẫu nhiên, ai ngờ đâu mỗi người lại bị thả ngẫu nhiên một cách riêng biệt.

Chiến hạm cứ bay được một đoạn là lại ném xuống vài học viên, trình tự hoàn toàn hỗn loạn.

Thêm vào đó, dù lượn chịu ảnh hưởng của hướng gió và sức gió.

Continue reading