Đệ nhất hung kiếm – Chương 445-446

Chương 445: Cửa ải thứ ba! Vượt qua

***

Hàn Thời Yến khẽ nhếch khóe môi, lấy toàn bộ những bức tranh trong hộp ra.

Từng bức, từng bức lật xem, trong đó đều là tranh hắn vẽ Cố Thậm Vi, có dáng vẻ nàng ăn đến hai má phồng lên, có dáng nàng luyện kiếm dưới gốc lê, còn có cả cảnh hai người họ trên bè trúc giữa dòng nước hoa đào…

Ngón tay cầm tranh của Hàn Thời Yến chợt khựng lại, nụ cười trên môi hắn dần nhạt đi.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 443-444

Chương 443: Ải thứ ba 

***

Ngay khoảnh khắc hai chân Hàn Thời Yến đặt vững xuống đất, Cố Thậm Vi cảm thấy tim mình như nhảy vọt lên tận cổ họng.

Tất cả những người có mặt đều nín thở. Ngay cả Tà Y vốn vẫn luôn cười cợt chế giễu Hàn Thời Yến, lúc này cũng thu lại nụ cười, hai mắt trợn tròn như chuông đồng.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 441-442

Chương 441: Trận pháp sư Hàn Thời Yến

***

Hàn Thời Yến khẽ lắc đầu: “Hắn là một lang trung.”

Người khác có thể uy hiếp, nhưng lang trung thì không thể. Ai biết được nếu ép hắn đến đường cùng, liệu hắn có để lại mầm họa gì trong cơ thể Cố Thậm Vi hay không?

Cuộc đời phía trước của bọn họ còn rất dài, hắn không muốn có bất kỳ sai sót nào xảy ra.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 439-440

Chương 439: Bệnh của ngươi, ta không muốn chữa

***

Kiếm phong vừa tới, con khỉ kia lập tức dựng đứng lông lên, tựa như cảm nhận được nguy cơ chí mạng, kêu lên một tiếng chói tai rồi rụt người xuống.

Nhưng đã muộn rồi.

Tuy tránh được chỗ hiểm, nhưng trường kiếm trong tay Cố Thậm Vi vẫn lướt qua da đầu nó, trực tiếp gọt sạch đám lông trên đỉnh đầu.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 437-438

Chương 437: Ta đứng đầu, ai dám dị nghị

***

Cố Thậm Vi thấy Diệp Tử Quân không hề phản bác lấy nửa câu, trong lòng lập tức hiểu rõ, mình đã đoán đúng.

“Giang thái sư đã bị tống vào thiên lao, còn ngươi thì ngoài này ung dung tự tại, triều đình giờ còn ai đủ sức bảo vệ ngươi toàn vẹn? Chẳng qua cũng chỉ có Quan gia và Tô Quý phi mà thôi.”

Cố Thậm Vi xưa nay chưa từng tin rằng Tô Quý phi chỉ là kẻ nhặt được hời sau khi Thái tử mưu nghịch bị phế.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 435-436

Chương 435: Chiến ý của Cố Hung Kiếm

***

Trang Vấn chẳng có chút thương hoa tiếc ngọc nào, hắn vắt chéo chân dài lên một khối đá trên đài, ánh mắt từ trên cao đảo qua một vòng phía dưới, cất tiếng: “Ai dám lên chiến?”

Dưới đài, không ít người máu còn chưa kịp lắng xuống, nhất là Tứ Lão Hoành Sơn, sắc mặt mỗi người đều trở nên khó coi.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 433-434

Chương 433: Cùng ở trọ một đêm

***

Cố Thậm Vi chỉ nói đến đó, cũng không có ý ép Hàn Thời Yến phải mở miệng khen ngợi Trương Xuân Đình, dù sao thì không lâu trước đây, bọn họ vẫn còn là oan gia nhìn nhau chướng mắt.

“Tối nay nghỉ ngơi sớm một chút, mai chúng ta đến Đại hội Võ lâm chém ngang chém dọc, đoạt lấy Kiến Tiên Lệnh, rồi lập tức lên đường đến Thục Trung.”

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 431-432

Chương 431: Dù là bẫy, cũng phải chui vào

***

“Nghe nói vị Tà Y kia tính tình cổ quái, hoàn toàn không có lòng từ bi của thầy thuốc, thường xuyên thấy chết mà không cứu. Bình thường càng giống như thần long thấy đầu chẳng thấy đuôi, chỉ sống trong lời đồn mà thôi.”

Đào chưởng quầy hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng vì đã để Cố Thậm Vi dây dưa với Cửu U Môn, thấy nàng có hứng thú, liền kể lại mọi chuyện không bỏ sót điều gì.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 429-430

Chương 429: Rời Biện Kinh, gặp cố nhân

***

Hôm sau là một ngày trời nắng đẹp, ngẩng đầu nhìn ra xa, trời cao mây thẳm, mây trắng bay cùng ánh dương.

Gió sớm se lạnh thổi qua khắp núi đồi, làm cỏ xanh cành biếc khẽ lay động.

Cố Thậm Vi xách một vò nhỏ rượu Mi Thọ của Phàn lâu, mở nắp ra, hương rượu xộc thẳng vào mũi. Nàng uống ừng ực một ngụm lớn, sau đó dốc toàn bộ chỗ rượu còn lại đổ xuống đất, khẽ gọi:

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 427-428

Chương 427: Chất vấn của Hàn ngự sử

***

Tuy vô cùng khó khăn, nhưng ở trên công đường lúc ấy, Giang Tứ Lang vẫn không chút do dự mà đứng chắn trước mặt nàng.

Giờ thì đến lượt nàng đứng về phía hắn.

Nhìn dáng vẻ đã nhẹ nhõm hơn nhiều của Lý Minh Phương, trong lòng Cố Thậm Vi cũng thấy dễ chịu phần nào.

Continue reading