Đệ nhất hung kiếm – Chương 65-66

Chương 65: Người làm mai

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Chiêu An công chúa lập tức phấn chấn hẳn lên: “Chuyện này nói ra thì dài. Cũng có chút liên quan đến nhà họ Hàn. Ban đầu, người mà Phúc Thuận vừa ý chính là Kính Nghiêm.”

Bà nói xong, thấy Cố Thậm Vi cũng đang có mặt, liền ân cần giải thích.

“Phúc Thuận là con gái của Tô Quý phi, Quan Gia yêu thương nó như tròng mắt, một lòng muốn chọn cho nó một vị hôn phu xứng đáng.”

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 63-64

Chương 63: Lá bùa quen mắt

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Cố Thậm Vi khẽ gật đầu, ánh mắt nàng nhìn Hàn Thời Yến, trong đầu bất giác vang lên lời nhắc nhở của Trương Xuân Đình.

Giờ phút này, nàng có thể nói gì đây? Chẳng lẽ trực tiếp buột miệng rằng: Chúng ta đính hôn đi! Sao nghe giống như nữ sơn tặc trêu ghẹo công tử nhà lành quá vậy!

Nghĩ đến đây, chính nàng cũng tự giật mình, vội lắc đầu, con người quả nhiên không thể đi đường tắt.

Continue reading

Đệ nhất hung kiếm – Chương 61-62

Chương 61: Kim quy tế

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Vô cớ mà tỏ ra ân cần, không gian trá thì cũng là trộm cắp!

Rõ ràng trước đó tên này còn lạnh lùng mắng nàng là “qua cầu rút ván”, thế mà bây giờ lại bày ra vẻ mặt “gió xuân phơi phới” là sao?

Vừa nói, Cố Thậm Vi vừa tiện tay bốc một miếng mơ khô trong gói đưa lên miệng. Dưới bao ánh mắt dõi theo, Hàn Thời Yến không thể hạ độc nàng được!

Continue reading

Đông Quân – Chương 10

Chương 10

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Doanh Đông Quân cũng không bất ngờ về thân phận của nàng.

Lúc ở Thọ Tiên cung, Thái hoàng thái hậu chỉ giới thiệu Doanh Thần mà không nhắc đến vị phu nhân này, rõ ràng địa vị không cao. Nhưng cách nàng ta đối xử với Doanh Thần lại không giống chủ tớ bình thường, cộng thêm dung mạo có ba phần tương tự, Doanh Đông Quân đã đoán được vài phần.

Về chuyện người này nói đã gặp nàng vài lần thì cũng chẳng có gì lạ. Năm xưa, nàng thường xuyên ra vào phủ Nhị hoàng tử, mà Nhị hoàng tử mỗi khi rảnh rỗi lại thích gọi ca kỹ tới đàn hát tiêu khiển.

Continue reading

Đông Quân – Chương 9

Chương 9

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Thái hoàng thái hậu cảm thấy chứng đau đầu của mình lại nặng thêm.

Bà thật sự không có cách nào trị được đứa cháu gái ngang bướng này, chỉ đành ôm trán, cố nén mệt mỏi mà nói: “Được rồi, được rồi, tổ mẫu sẽ giúp con tìm theo yêu cầu trước. Ta hơi đau đầu, hôm nay mọi người về trước đi.”

Vị phụ nhân xinh đẹp đứng bên cạnh từ nãy đến giờ vẫn chưa lên tiếng vội vàng hành lễ cáo lui cùng Doanh Thần. Chờ hai người họ rời đi, Doanh Đông Quân vẫn ngồi yên như núi, không nhúc nhích.

Continue reading

Đông Quân – Chương 8

Chương 8

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

“Phò mã?”

Thừa Bình công chúa dường như nhớ ra điều gì đó, chống cằm lười biếng nói: “Con nhớ mang máng mười năm trước, phụ hoàng từng chọn cho con một người? Người đó tuy không đẹp bằng Ngu lang, nhưng cũng coi như anh tuấn, miễn cưỡng lọt vào mắt. Hơn nữa, gia thế cũng tạm chấp nhận được. Dù sao cũng phải chọn một phò mã, người quen vẫn hơn người lạ, vậy thì cứ chọn hắn đi. Con tin vào mắt nhìn nam nhân của phụ hoàng.”

Giọng điệu thờ ơ của Thừa Bình công chúa khiến khóe miệng Thái hoàng thái hậu giật nhẹ.

Continue reading

Đông Quân – Chương 7

Chương 7

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

“Sao lại vắng lặng thế này? Ta nhớ trước đây tổ mẫu rất thích náo nhiệt mà.”

Sau khi tiến vào Thọ Tiên cung, Doanh Đông Quân phát hiện trong cung chỉ có rất ít cung nhân hầu hạ. Ngoài người canh giữ ở cửa cung, dọc đường đi hầu như không thấy bóng dáng ai, cũng không nghe thấy bất kỳ tiếng nói chuyện nào.

Hoa ma ma hạ giọng giải thích: “Mấy năm nay, nương nương mắc chứng đau đầu, không chịu được tiếng ồn ào, nên đã cho lui hết những người không cần thiết, chỉ giữ lại vài người hầu hạ việc thường ngày.”

Continue reading

Đông Quân – Chương 6

Chương 6

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Lời của Doanh Đông Quân khiến sắc mặt Tiêu Huệ tái nhợt. Nàng ta há miệng định phản bác, nhưng lại chẳng biết phải nói gì.

Mãi đến lúc này, Tiêu Huệ mới nhận ra Thừa Bình công chúa hôm nay lại mặc tang phục.

Trong dân gian, người ta để tang phụ mẫu ba năm. Nhưng theo lễ chế của Đại Thánh triều, sau khi Tiên hoàng băng hà, tân hoàng đế, hậu phi, bá quan và bách tính đều dùng ngày thay tháng, chỉ cần để tang hai mươi bảy ngày. Qua hai mươi bảy ngày, mọi người có thể bỏ phục tang, khôi phục lại mọi chuyện cưới gả, tang ma như thường.

Continue reading

Đông Quân – Chương 5

Chương 5

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Gã hoạn quan trông còn trẻ, hẳn không phải là người đã từng trải qua thời kỳ Doanh Đông Quân hoành hành ngang ngược trong hậu cung Đại Thánh triều.

Nhận được ánh mắt ra hiệu của Tiêu Huệ, hắn nhận lấy lệnh bài từ tay Tiểu Cát Tường, nghiêm túc nói: “Các vị hãy chờ một chút, hiện tại Thái hậu nương nương vẫn đang ở Cần Chính điện bàn bạc quốc sự với các đại thần. Hôm nay có rảnh tiếp kiến hay không, đợi tin tức rồi hãy nói.”

Continue reading

Đông Quân – Chương 4

Chương 4

Dịch và đăng bài: Nữ Thần Tinh Nguyệt

***

Thừa Bình công chúa nghe vậy im lặng trong chốc lát, sau đó quay sang nổi giận với Tiểu Cát Tường: “Chuyện quan trọng như vậy, tại sao sau khi ta tỉnh lại ngươi không bẩm báo?”

Tiểu Cát Tường lập tức dùng tay ra hiệu.

Chu Diễm nhìn động tác của hắn, theo thói quen chuyển đổi thành lời nói ở trong đầu: “Điện hạ đã hôn mê suốt mười năm. Khi trước, người để mắt đến kẻ nào thì kẻ đó vừa có tài vừa có sắc. Những kẻ như vậy, nếu mười năm rồi mà vẫn không thăng tiến, cũng chưa lấy vợ sinh con, vậy ắt hẳn là không còn trên đời nữa. Những người vẫn còn sống, tất cả đều đã khác xưa rồi.”

Continue reading