Nữ phụ chết thảm – Chương 12

Chương 12

***

Hôm sau, một tràng gõ cửa ngắn ngủi đánh thức Phù Huỳnh.

Là tiểu đồng mang cơm sáng đến.

Người trong Thái Hoa Cung so với đám ma tu của Cửu U còn lạnh nhạt thờ ơ hơn. Sắc mặt tiểu đồng vô cảm đặt khay thức ăn vào phòng, không nói một lời rồi lập tức rời đi.

Có lẽ là do sự vụ của Thái Hoa Sơn quá bận rộn hoặc cũng có thể vì sự tồn tại của Phù Huỳnh quá mức mờ nhạt, mà sau bữa sáng hôm ấy, không còn ai lui tới tiểu viện này nữa.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 11

Chương 11

***

Vượt qua khói sương mây phủ, ba chữ “Thái Hoa Cung” đập vào mắt.

Tông môn này tọa lạc trên đỉnh tiên phù vân, đứng đầu vạn tông. Chưởng môn đương nhiệm, Hạ Quan Lan, là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay đắc thành đại đạo.

Mười bảy tuổi hắn khai linh phủ, kết linh châu, năm trăm tuổi đặt chân lên đại đạo, là một kỳ tài tuyệt thế mà người khác khó lòng sánh kịp.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 10

Chương 10

***

Ninh Tùy Uyên kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của nàng.

Hắn sớm đã thấu rõ bản tính của Phù Huỳnh, đoán chắc nàng sẽ gật đầu đồng ý.

Thực tế, Phù Huỳnh quả thật sẽ đồng ý.

Không phải vì sợ hãi Ninh Tùy Uyên, cũng không phải vì tham sống sợ chết.

Chuyến đi này đối với nàng mà nói, vừa hung hiểm vừa là một cơ hội.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 9

Chương 9

***

Thuốc do Ninh Tùy Uyên sai người mang đến quả nhiên có hiệu nghiệm thần kỳ. Chỉ qua một đêm, cơn đau bỏng rát da thịt đã thuyên giảm không ít.

Vừa đúng lúc nàng tỉnh dậy, Thúy Lung bước vào, mang thuốc đến trước mặt nàng: “Cô nương tối qua ngủ có ngon không?”

“Cũng tạm.” Phù Huỳnh đón lấy bát thuốc, một hơi uống cạn, ánh mắt lướt qua một dải xanh biếc trên ghế quý phi.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 8

Chương 8

***

“Ta nguyện tiến vào tế đàn, điều kiện là hãy thả bọn họ đi.”

Những phàm nhân trong ngục chỉ còn thoi thóp chút hơi tàn, nghe lời này của Phù Huỳnh, không ít người khó nhọc ngẩng đầu lên.

Ninh Tùy Uyên bước ra từ bóng tối: “Ngươi đang muốn mặc cả với ta sao?”

Sắc mặt Phù Huỳnh bình tĩnh như nước hồ sâu lắng: “Coi như vậy đi.”

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 83

Chương 83: Chuyện này công đức vô lượng (Phần 4)

***

“Ngươi đang tra cứu gì vậy?” Cố Nguyệt Gia Dung thấy nàng trầm ngâm suy nghĩ, ánh mắt dừng thật lâu trên tấm bản đồ, liền biết nàng đang chìm vào những suy tư sâu xa.

Từ Sơn Sơn quay đầu nhìn hắn: “Theo ngươi thấy, thành Giang Lăng và Hoài Giang có gì đặc biệt?”

Cố Nguyệt Gia Dung còn trẻ tuổi mà đã là một bậc tài danh về từ phú, được văn nhân sĩ tử tôn xưng là “Quân”. Bản thân hắn là người tài hoa xuất chúng, khỏi cần phải bàn cãi.

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 82

Chương 82: Chuyện này công đức vô lượng (Phần 3)

***

“Ngươi còn nhớ chuyện năm đó ở núi Khước Tà, ta đã xé bỏ hôn ước và từ hôn với ngươi không?” Cuối cùng, hắn vẫn chọn vạch trần lớp vỏ hòa bình giả tạo này.

Từng lời đều rõ ràng nhưng mí mắt Từ Sơn Sơn thậm chí không hề lay động: “Ta không mất trí nhớ, dĩ nhiên là nhớ.”

“Lúc đó ngươi từng nói một câu: ‘Hôn ước do Thần Toán Tử lập ra không thể dễ dàng từ bỏ như vậy.’ Ý của câu đó là gì?” Sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh, nhưng bàn tay giấu trong tay áo đã siết chặt lại.

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 81

Chương 81: Trưởng tử dòng chính – Gia Dung

***

Nàng đứng dậy, chỉnh lại tay áo rồi bước ra ngoài.

“Ngươi đi đâu?”

Mọi người thấy nàng im lặng rời đi liền vội vàng đuổi theo, bộ dạng bám sát từng bước chẳng khác nào những “đứa trẻ” không thể rời xa trưởng bối.

Nàng dừng chân, quay đầu lướt mắt nhìn bọn họ, nụ cười nhẹ nhàng, không sâu không cạn.

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 80

Chương 80: Chuyện này công đức vô lượng (Phần 2)

***

Trong bóng tối thăm thẳm như máu đọng, một bóng người màu đen dần ngưng tụ thành hình. Nàng bước đi uyển chuyển, ống tay bó sát, vạt áo chéo ôm lấy đường cong nóng bỏng của eo và ngực, váy lụa mềm mại lay động, thân hình yêu kiều quyến rũ, nhưng trên khuôn mặt lại là vẻ thanh thuần khả ái.

Thoạt nhìn, nàng như một nữ tử vô hại và xinh đẹp.

“Ngươi là ai? Sao lại biết chuyện của Cung Xích U?” Nàng kinh ngạc hỏi, ánh mắt lướt qua người Từ Sơn Sơn, như muốn lột trần từng lớp bí ẩn.

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 79

Chương 79: Chuyện này công đức vô lượng (Phần 1)

***

“Đi thôi.” Từ Sơn Sơn dẫn đầu cất bước.

“Đi đâu?” Vệ Diệu Kỳ theo sát phía sau.

“Chỗ ở của Lôi Phong.”

Bước chân hắn khựng lại: “Giờ này?! Ban ngày đi đã đủ đáng sợ rồi, ban đêm chẳng phải còn kinh khủng hơn sao?”

“Nếu không tìm được Cống An Quốc trước khi trời sáng, hắn chắc chắn sẽ chết.”

Continue reading