Bấm tay tính toán – Chương 104

Chương 104: Thẩm phán lần thứ ba

***

“Nàng ta là ai? Sao có thể sử dụng ‘khóa thẩm phán’, pháp thuật mà chỉ Đại Quốc Sư mới có?”

Người bị giam bên ngoài, bao gồm những nữ tử áo đen vô tội bị bắt nhầm, trụ trì cùng chư tăng từ Long Khánh Tự vội vã chạy đến, đều mang chung một thắc mắc.

Hoắc Thành Tam dẫn người muốn lao lên phía trước, nhưng dường như có một bức tường vô hình chặn lại, khiến hắn và thuộc hạ không thể tiến thêm nửa bước.

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 103

Chương 103: Thẩm vấn thực sự – Quỳ xuống

***

Đại Quốc Sư chợt cảm thấy hai chân mềm nhũn, suýt nữa ngã quỵ xuống đất. May mà Linh phản ứng nhanh, lập tức đỡ lấy nàng.

“Quốc Sư, ngài sao vậy?”

Đại Quốc Sư cảm thấy cổ họng khô rát, tim đập loạn nhịp, không còn khống chế được. Nàng thét lên: “Tránh ra——!”

Nàng hoảng loạn đẩy Linh ra, sau đó đưa tay nắm chặt lấy chiếc màn che trước mặt, đầu ngón tay bấu chặt vào lớp sa đen, nhưng vẫn không dám kéo nó xuống.

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 102

Chương 102: Kẻ cắp la làng – đối mặt

***

Chân!

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời, đôi mắt trợn tròn, đáy mắt tràn ngập chấn động khó có thể diễn tả.

Trên bầu trời, vậy mà đột nhiên xuất hiện một chữ “Chân” vàng rực.

Nó không phải thực thể, mà giống như một hình chiếu ánh sáng lơ lửng giữa trời xanh, theo gió núi lay động, ánh sáng lưu chuyển rực rỡ, chói mắt vô cùng.

Đối với những kẻ lần đầu chứng kiến thần tích, cảnh tượng này chẳng khác nào một kỳ quan đến từ thế giới khác, nhìn thế nào cũng thấy không thể tin nổi.

Continue reading

Bấm tay tính toán – Chương 101

Chương 101: Ai là hung thủ – thử pháp

***

Dưới hành lang dài, một toán binh sĩ áo xanh bước nhanh tới, thay thế nhóm quan binh đang trong nhiệm vụ canh giữ. Ánh mắt bọn họ sắc lạnh, không chút cảm xúc, nhìn chằm chằm vào đám nữ tử, tựa như chỉ cần có kẻ nào manh động, máu sẽ lập tức nhuộm đỏ nơi này.

Những nữ tử bị bắt đến đây càng thêm hoảng sợ.

“Không phải ta, ta không biết gì hết…”

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 31

Chương 31 

***

Khi sương sớm dần tan, ba người cuối cùng cũng đặt chân đến Ẩn Vân Đài.

Đây là một tòa sơn thành sừng sững giữa dãy núi trùng điệp, thác nước đan xen, bậc đá xoay vặn hỗn loạn. Những đạo quán từng là nơi giảng dạy pháp thuật năm nào nay đã trở thành sào huyệt giao dịch ngầm. Cuộc tàn phá năm xưa đã khiến nơi này biến dạng hoàn toàn. Khi tiến vào thành, chỉ thấy đá núi loang lổ, đường đi đứt gãy; không biết ai đã vá lại những vết thương xưa, nhưng tay nghề vụng về khiến cho những căn nhà dựng chênh vênh bên vách đá, xiêu vẹo dưới tán lá ngàn tầng. Vậy mà, khung cảnh ấy lại mang một vẻ đẹp cổ kính hòa lẫn với thiên nhiên, tựa như vốn dĩ đã hiện hữu như thế từ thuở ban đầu.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 30

Chương 30 

***

Vân Kỳ nói xong, lại khẽ cười nhạt. Hắn vừa đi vừa ngâm nga một khúc nhạc, cứ như thể mọi thứ chỉ là một trò đùa.

Nhưng Phù Huỳnh không cho rằng đó chỉ là sự hứng khởi nhất thời hay một câu bông đùa đơn thuần của hắn. Dù chỉ là nam phụ số ba trong nguyên tác, nhưng tác giả lại dành nhiều bút mực để khắc họa Vân Kỳ.

Sắp đặt cho hắn một thân thế bất hạnh, một tính cách méo mó, thậm chí còn trực tiếp nhấn mạnh rằng tình cảm hắn dành cho nữ chính cực đoan hơn bất kỳ ai.

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 29

Chương 29

***

Ninh Tùy Uyên bứt lá, vẽ ra mấy con tọa kỵ, giao cho Thành Phong hộ tống nhóm người trở về Dao Sơn.

Một đoàn lớn đã được tiễn đi nhưng vẫn còn kẻ chướng mắt hơn đang lởn vởn trước mặt. Vừa ăn uống no say, Vân Kỳ liền nằm dài dưới tán cây, hai chân đung đưa, hai tay gối sau đầu, trông vô cùng nhàn nhã.

Xung quanh đã không còn ai ngoài bọn họ, Phù Huỳnh lo lắng cho tình trạng của Bích La, bèn tiến đến hỏi: “Vân công tử có thể nói rõ hơn về Hồi Lạc Nhai không?”

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 28

Chương 28 

***

Một thiếu niên chậm rãi bước tới, mái tóc xoăn dài lộn xộn vừa chạm vai, ngọn tóc đỏ nâu xõa phất phơ.

Hắn vận y phục sáng màu rực rỡ, nụ cười phong lưu, trông chẳng khác gì một công tử nhà giàu ăn chơi trác táng.

Những tiếng “tỷ tỷ” cứ lặp đi lặp lại, nghe mà thấy ghê người.

Ánh mắt của Ninh Tùy Uyên tràn đầy chán ghét: “Nàng ấy mười bảy, ngươi bao nhiêu tuổi?”

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 27

Chương 27 

***

“Dấu vết vẫn chưa vượt khỏi Mai Dương. Xem hướng thì có vẻ là đến Kim Lân hành.” Thành Phong nhìn cảnh tượng hỗn loạn khắp nơi, vẻ mặt lo lắng: “Từ mức độ tàn phá mà xét, có lẽ là một con Huyền Quỷ cấp cao.”

Ninh Tùy Uyên cưỡi trên lưng ngựa, bàn tay siết chặt dây cương, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Ai mà biết được.” Hắn lạnh nhạt đáp, trong mắt ánh lên tia hàn ý.

Thành Phong khựng lại: “Ý Bệ Hạ là… còn có kẻ khác?”

Continue reading

Nữ phụ chết thảm – Chương 26

Chương 26

***

Sáng sớm hôm sau, Ninh Tùy Uyên chỉnh đốn đội ngũ xuất phát.

Người đi cùng ngoài Thành Phong, chỉ có thêm hai ma binh và vài rương vật tư.

Phù Huỳnh không biết mục đích chuyến đi này của hắn, lại lo lắng Thúy Lung và Thị Họa tiết lộ tung tích mình. Vì vậy, sau khi kết thúc Tiết Triều Nguyệt đêm qua, nàng vẫn luôn ngoan ngoãn ở lại Dao Hoa Điện.

Mãi đến nửa đêm, nhân lúc hai người kia đã ngủ say, Phù Huỳnh để lại một phân thân trong tẩm cung, còn bản thân thì vượt tường cung, lợi dụng Ẩn Thanh Đăng để tránh tai mắt, cuối cùng hóa thành một con thiêu thân nhỏ, trốn vào trong một thùng vật tư suốt cả đêm.

Continue reading